Biển xanh trời xanh, mây trắng bay bay, mấy con hải âu khi thấp khi cao bay lượn ở trên mặt biển. Nơi giao nhau giữa nước và trời, một đoàn thuyền hừng hực khí thế đang lao tới. Dẫn đầu chính là một chiếc thuyền hàng khổng lồ ba tầng, phong cách thiết kế cổ xưa bên trong lộ ra khí thế đang giương cách buồm thật lớn rẽ nước biển phóng tới theo sức gió. Treo lên cờ xí màu vàng sáng một mặt thêu bàn long, là vật đương kim Hoàng đế ngự ban, thấy cờ như thấy quân, bách quan đều nhất tề quỳ lạy.
Trên mũi thuyền, một vị thiếu niên khí vũ hiên ngang đang đứng thẳng, trên người mặc một bộ cẩm bào màu tím đậm, bên hông đeo một chiếc đai lưng chu văn màu bạc, mái tóc mai như mây, dưới làn gió biển thổi bay khiến vài sợi tóc nghịch ngợm dán ở trên gò má hắn. Một đôi mắt sáng trong tinh anh, phóng ra tia nhìn lãnh lẽo bức người khiến người khác không dám nhìn thẳng. Thân hình đĩnh bạt giống như một thanh lợi kiếm sắp ra khỏi vỏ.
Nhìn bến tàu Đường Cổ phía xa đang càng ngày càng gần, những đường nét lạnh lùng nghiêm nghị trên mặt Chu Tuấn Dương mới hơi có chút nhu hòa. Rốt cuộc đã trở lại! Hắn lần đầu đi xa, rốt cuộc đã chiến thắng trở về. Hành trình một năm rưỡi trên biển này đã khiến cho hắn thêm nhiều rèn luyện và kinh nghiệm.
Tuy rằng cuộc hành trình cũng không quá yên bình, gặp phải hải tặc cướp đoạt, gió lốc tập kích, nhưng dưới sự nỗ lực của mấy nghìn người trong đội tàu, cuối cùng cũng bình an về tới cố hương. Hắn tin rằng những trải nghiệm khó quên này sẽ trở thành tài sản quý giá trong đời hắn, góp phần càng hoàn thiện nhân cách để hắn có được tương lai huy hoàng!
Thiếu niên mười sáu tuổi, trên mặt còn hơi non nớt, nhưng trong hai tròng mắt lại hiện lên sự thành thục và cơ trí. Cùng là một khuôn mặt lạnh lùng tuấn tú đó, nhưng so với hơn một năm trước, trên người hắn lại thêm vài phần khí thế, một loại khí khái khiến người khác phải tin phục.
“Ta, Chu Tuấn Dương… Đã trở lại!” Thiếu niên than nhẹ một tiếng, nhàn nhạt mà nhả ra mấy chữ.
Ông già mặt trắng không râu phía sau hắn tiến lên một bước, dùng giọng hơn chói tai nói: “Dương Quận vương, lần này xuôi Tây Dương coi như cũng thuận lợi, thành công mang về vài loại hạt giống cây nông nghiệp theo như lời Hoàng thượng, cũng không biết ở triều Đại Minh chúng ta có thể trồng được hay không.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play