Phòng phu nhân cúi đầu nhìn nàng ta, chậm rãi lắc đầu nói: “Phù Dung, ngươi thực sự khiến ta thất vọng! Xem ra dạy dỗ ngươi bao nhiêu năm cũng không thể khiến ngươi bỏ đi tất cả những gì đã học ở Hạ gia… Ta cũng không nên để ngươi thường xuyên về Hạ gia. Ở Hạ gia, cha mẹ ngươi dạy ngươi quan niệm “Tất cả của Phòng gia sau này đều là của ngươi” không ít lần nhỉ. Cho nên ngươi mới muốn diệt trừ tất cả chướng ngại vật chắn đường ngươi để đạt được mục đích phải không?”
“Cô mẫu…” Hạ Phù Dung còn muốn giãy giụa lần cuối.
Phòng phu nhân nói một câu chặn nàng ta: “Phù Dung, ngươi tưởng cô mẫu ngốc sao? Một tiểu nha đầu một tháng lương chỉ có vài trăm văn tiền, lại có thể lập tức lấy ra hai trăm lượng để chủ tử hả giận sao?”
Tiếng nói của Hạ Phù Dung lập tức im bặt, trên mặt tràn đầy vẻ thất bại. Kết cục của Hạ Phù Dung đương nhiên là bị đuổi về Hạ gia ăn thịt người đó. Nàng ta bị vứt bỏ, đương nhiên sẽ không có ngày lành tháng tốt. Sau khi trưởng thành thì bị gả cho con trai ngốc của một vị quan lớn, buồn bực không vui, chưa tới ba mươi tuổi đã hương tiêu ngọc vẫn.
Trong lúc tuyệt vọng, mỗi khi nhớ đến sự việc sai lầm sau hoàng hôn đó, trong lòng nàng ta lại tràn ngập hối tiếc sâu đậm. Nếu như nàng ta không bị ghen tị mê muội đầu óc, nàng ta vẫn là cháu gái mà cô mẫu thương yêu, chỉ cần nàng ta ngoan ngoãn nghe lời, cô mẫu sẽ sắp xếp cho nàng ta một mối hôn sự thật tốt, chuẩn bị sính lễ xa xỉ. Nàng ta sẽ có một người chồng yêu nàng ta tôn trọng nàng ta, sinh một đám nhóc đáng yêu… Giãy giụa trong vô vọng, Hạ Phù Dung dường như thấy được một cuộc sống khác…
Sau khi vụ án kết thúc, Dư Tiểu Thảo lại xuất hiện trước mặt các thôn dân thôn Đông Sơn một lần nữa, các thôn dân biểu cảm như thấy ma. Đứa con gái thứ hai của Dư Hải không phải đã bị chôn dưới bãi tha ma hả? Sao lại sống sờ sờ xuất hiện thế này? Không lẽ là có oan ức gì nên âm hồn không chịu tan biến?
Sau lại có lần dọa khóc bé gái trong thôn, không còn cách nào khác, Dư Hải và Phòng Tử Trấn phải đến từng nhà để giải thích. Nói con gái mình gặp phải bọn cướp được Nhị công tử phủ Tĩnh Vương cứu, vì dụ người giật dây xuất hiện nên mới diễn tiết mục chết giả..

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play