Vương Nhị Cẩu hoàn toàn không tin lời nói của nàng ta: “Đi ngang qua? Đất của thôn chúng ta đều ở bên ngoài thôn. Tối khuya rồi, ngươi chạy ra ngoài thôn làm gì mà có thể đi ngang qua ruộng dưa của Đại Hải ca?”
Vương Nhị Cẩu này cũng rất có tâm! Hai ngày nay hắn ta nếm được lợi ích của việc bán dưa, vỏn vẹn hai ngày đã thu vào được chừng một trăm lượng, đây là chuyện trước kia hắn ta nghĩ cũng không dám nghĩ! Nhìn cái bụng hơi nhô ra của vợ, ánh mắt của Vương Nhị Cẩu trở nên dịu dàng, cả người chan chứa ánh sáng của tình cha.
Đây là tiền hắn ta làm việc đàng hoàng kiếm được, là gia sản hắn ta tích góp cho con trai vẫn chưa ra đời. Sau này con trai của hắn ta sẽ không còn áo rách quần manh, ăn không đủ no, suốt ngày suy nghĩ sao để trộm cái này cướp cái kia như cha của nó khi còn trẻ nữa.
Lại nghiêm túc làm thêm mấy ngày, hắn ta sẽ tìm người xây năm gian phòng ngói, mua thêm chút ruộng đất. Nhà hắn ta trồng không hết thì vẫn có thể cho người khác mướn trồng cũng được! Tích thêm chút gia sản cho con trai của hắn ta, nếu như con trai muốn, hắn ta cũng sẽ đưa con trai đến trường đi học, thi kiếm công danh. Nếu nó không muốn, thì cứ trông coi ruộng cho thuê sống qua ngày. Sau này, Vương Nhị Cẩu hắn ta sẽ không còn là một tên lông bông ở trong thôn chó ngại mèo ghét nữa. Bây giờ hắn ta đã có thể ưỡn ngực đường đường chính chính mà làm người rồi!
Theo Vương Nhị Cẩu, ruộng dưa của Dư gia chính là phép màu giúp hắn ta làm giàu, phải chăm sóc cho thật tốt. Vì vậy, hôm nay hắn ta bán dưa trở về, thấy Hải ca bận rộn cả ngày mà tối còn phải trông dưa, bèn chủ động chia sẻ với huynh ấy, gánh vác trách nhiệm trông chừng ruộng dưa. Không ngờ là trời mới vừa tối, hắn đã tóm được một tên có ý xấu rồi. Ha! Còn là thân thích không bớt lo của Hải ca!
Vương Nhị Cẩu cũng không thèm quan tâm thân thích hay không thân thích gì đó, hắn ta chỉ xem người trộm dưa như là người ngăn cản đường phát tài của mình. Hải ca chỉ trồng ba mẫu dưa hấu, bị trộm đi một quả thì hắn ta sẽ kiếm ít đi mấy lượng bạc. Vậy sao mà được chứ?
Lý thị bị bắt trong lòng không ngừng chửi rủa. Nếu như là Dư Hải trông ruộng dưa, nàng ta nói mềm mỏng cũng sẽ không bị truyền ra ngoài. Dù sao, ở một thôn chất phác như thôn Đông Sơn, người tay chân không sạch sẽ sẽ bị các thôn dân khinh bỉ và cô lập. Nhưng cố tình người trông dưa hôm này lại là Vương Nhị Cẩu cứng mềm không ăn, miệng của hắn ta cũng không kín kẽ gì. Nếu như bị rêu rao ra bên ngoài, nàng ta còn có mặt mũi ở lại thôn Đông Sơn sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play