Cả nhà bác cả của Dư Hải không có ai biết đánh cá, chỉ dựa vào năm mẫu đất cát cằn cỗi kiếm sống. Thỉnh thoảng Dư Khê và Dư Hải sẽ lên thị trấn giúp việc, hoặc là đến bến tàu làm công. Trong nhà trước giờ cũng không dư dả, sáng nay Dư Giang là tay không ra cửa, trở về thế nhưng nhiều hơn một lượng bạc…
Dư Lập Xuân và Dư Khê kinh ngạc nhìn hắn, hình như đang đợi hắn giải thích.
Dư Giang mang theo kích động, lắp bắp nói: “Đây là hôm nay thu mua hải sản được…”
“Hồ đồ!” Dư Lập Xuân sửng sốt một lát, sau đó tức giận đến mức râu cũng vểnh lên, “Không phải đã nói chúng ta chỉ lấy bốn phần thôi sao? Đây là con… Con lấy hết tiền đường ca con kiếm được về rồi đúng không? Nhanh đi trả lại cho ta!”
Dư Khê cũng có chút không đồng ý nhìn em trai, nói: “Tiểu đệ, không phải huynh nói đệ! Đại Hải đưa đệ bao nhiêu thì đệ lấy bao nhiêu hay sao? Trong lòng không có tính toán gì à?”
“Không phải, không phải!” Đối mặt với cha và anh cả, Dư Giang xuất hiện một loại buồn rầu vì có miệng mà không thể nói, hắn cố gắng biện bạch, “Đây chính là bốn phần trong đó, con có xem sổ sách rồi!” Mặc dù có chút xem không hiểu lắm, đổ mồ hôi!
Dư Lập Xuân và Dư Khê vẫn không tin tưởng cho lắm: “Ý của ngươi là, cả ngày hôm nay hai nhà kiếm được gần bốn lượng bạc? Không thể nào đâu? Thu mua hải sản giúp cũng có thể lời nhiều như vậy sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play