Mẹ! Người thật sự là người già có tư tưởng phong kiến!" Dư Tiểu Thảo le lưỡi với nàng ấy.
Liễu thị tiếp tục trừng mắt nhìn nàng: "Bữa ăn sáng của người già có tư tưởng phong kiến làm con đừng có ăn, cứ để cho đói bụng đi!"
"Mẹ, con sai rồi! Mẹ là người hiền lành nhất, xinh đẹp nhất thiên hạ, mẹ cực kỳ sáng suốt..." Dư Tiểu Thảo kêu gào một tiếng, vòng tới vòng lui bên người Liễu thị, giống như một con thỏ nhỏ vui vẻ.
Dư Hải thì vui tươi hớn hở đứng nhìn ở một bên.Chu Tử Húc có chút hâm mộ nhìn một màn trước mắt.
Nếu như hắn ở trong một gia đình như vậy, cho dù gia cảnh bần hàn một chút, hắn cũng cam tâm tình nguyện..."Tiểu Thảo có nhà không?" Ngoài cửa vang lên một giọng nói khàn khàn của thiếu niên đang trong thời kì vỡ giọng.
Ngay sau đó, một thân ảnh cao thẳng mặc quần áo gọn gàng màu đen xuất hiện ở cửa.
Dư Hải phát hiện bóng người của thiếu niên trước, cười chào hỏi: "Là Tiểu Hàm hả, mau vào đây! Thảo Nhi, làm ồn mẹ con nữa. Tiểu Hàm tìm con có chuyện này."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT