“Bây giờ nhiệt độ càng lúc càng ấm lên, đừng để trong thời gian quá lâu. Hôm nay ta mang vịt cho Chu tam thiếu ăn thử, nếu hắn cảm thấy ngon, thì mới nói chuyện hợp tác!” Dư Tiểu Thảo cười nhàn nhạt nói.
“Tốt, tốt! Thẩm cũng không chậm trễ thời gian của ngươi, đi sớm về sớm, thẩm chờ tin tốt của ngươi!” Trong lòng Mao thị rất ngạc nhiên, nhanh như vậy Tiểu Thảo đã nghĩ ra công thức nấu ăn mới, cũng mong ông chủ Trân Tu Lâu có thể nhìn trúng công thức nấu ăn của Tiểu Thảo, số vịt khó bán của nhà nàng ta có thể bán được giá cao.
Hai chị em vẫy tay chào Mao thị, đuổi con lừa nhỏ “Đi nào, đi nào!” đi ra cửa thôn.
“Ôi chao! Đây không phải hai khuê nữ sinh đôi nhà Đại Hải sao! Đi đâu thế? Nếu như đi thị trấn, cho đại nương đi nhờ một đoạn đường được không?” Giọng nói chua ngoa kì quái này khiến cho người nghe cảm thấy không thoải mái.
Tiểu Thảo tập trung tinh thần nhìn lại, hóa ra là Hùng thị bình thường vẫn hay chơi với Lý thị. Quả nhiên dáng người không phụ lòng họ của bà ta. Hùng thị này lưng hùm vai gấu, vừa đen vừa thô kệch, còn khó nhìn hơn cả gấu đen nữa!
Tục ngữ nói: Vật họp theo loài, như Hùng thị và Lý thị vậy, vừa lười vừa tham ăn, còn thường xuyên ba hoa sau lưng người khác. Vì chuyện này mà nhóm phụ nhân trong thôn gần như đều bị bà ta nói móc hết. Trừ Lý thị ra, toàn thôn Đông Sơn khó tìm được người thứ hai có thể nói chuyện với bà ta.
Tiểu Thảo thật sự không muốn cho bà ta đi nhờ, không chỉ bởi nhân phẩm của bà ta, chủ yếu vẫn sợ cân nặng hơn 100 cân của bà ta sẽ khiến Tiểu Hôi nhà nàng mệt chết.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play