Vừa nói, không cần người khác hầu hạ, tự cầm đũa lên, gắp củ cải giòn, bỏ vào trong bát… Một bát cháo nhanh chóng vào bụng, bà ấy còn chưa cảm thấy no, lại để cho người hầu múc thêm một bát nữa. Những món ăn khác trên bàn cũng nếm thử vài miếng. Nhưng mà, ăn nhiều nhất vẫn là củ cải ngọt giòn ngon miệng.
Lão thái gia Chu gia thì yêu rượu đậu sâu sắc. Ông cụ mỗi ngày đều uống vài chén, trong rượu đậu nhàn nhạt mùi thơm, hơi hơi cay, kí©h thí©ɧ nụ vị giác* khiến cho ông muốn ngừng cũng không ngừng được.
(*)Nụ vị giác: khí quan cảm thụ của vị giác, phân bố trên mặt lưỡi, dùng để phân biệt mùi vị.
Những người khác trong nhà cũng khen không dứt miệng hai món ăn kia. Chu Tử Húc lộ ra biểu cảm tràn đầy đắc ý, đột nhiên nghĩ tới cô bé tuy quần áo cũ nát nhưng còn chói mắt hơn những tiểu thư nhà giàu kia, nói với Chu lão thái gia: “Tổ phụ, món ăn này ăn ngon chứ?”
Chu lão thái gia cầm lên một cái màn thầu, gắp một gắp rượu đậu để lên phía trên, à ừ cắn một miếng, híp mắt nói: “Ngon…”
“Tổ phụ, nếu như lúc dọn đồ ăn nguội lên ở Trân Hưởng lâu, tặng thêm mấy đĩa thức ăn nhỏ thơm ngon như vậy, người nghĩ khách có thích hay không?” Khi ở trong quán đồ ăn, cô bé thuận miệng nói một câu như vậy, khiến cho người làm ăn như hắn xúc động trong lòng.
Đôi mắt híp của Chu lão thái gia bỗng nhiên trợn lên, ông cụ đặt đũa xuống, vuốt chòm râu trên cằm, gật đầu vui vẻ nói: “Húc Nhi, tổ phụ quả nhiên không nhìn lầm con. Con đúng là giống lão nhị… Cách này có thể làm, vậy giao cho con đó!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play