Sau đó Tống Thanh Huy có chút không cảm nhận được mùi vị gì.
Lần trước đến nhà họ Diệp làm khách, Diệp Tiểu Muội còn mở miệng gọi từng tiếng "anh Tống" giống như đã quen biết từ lâu, ngay cả anh cũng muốn nhắc nhở cô nên dè dặt một chút, không cần điều tra phần nhiệt tình này là đối với anh hay là đối với sữa mạch nha mà anh mang đến, ít nhất nói rõ vị khách này là anh vẫn được hoan nghênh.
Mà bây giờ, anh thật sự có chút cảm giác mình không được hoan nghênh.
Dù Tống Thanh Huy có trưởng thành đi nữa, đụng phải Diệp Tiểu Muội nói trở mặt là trở mặt ngay này, cũng không thể dễ dàng thích ứng được, nhất là lúc không thích hợp này trong đầu anh còn nhớ ra những lời trêu ghẹo của các đồng chí trong kí túc xá thanh niên trí thức, so sánh hai bên như vậy làm cho anh cảm thấy mặt mình bị vả càng đau hơn.
Nhưng cũng chỉ có thể an ủi mình, cũng may Diệp Tiểu Muội không có yêu thích gì với anh, nếu Diệp Tiểu Muội thật sự không phải anh thì không thể, vậy lúc đó anh mới phải thực sự nhức đầu, cái miệng này quá kén ăn, anh không biết mình phải làm việc bao nhiêu mới có thể nuôi nổi cô!
Diệp Thư Hoa không biết Tống Thanh Huy nhìn như bình tĩnh thật ra thì đã bị cô làm cho nhức đầu tự lập Flag cho mình, sau khi cô xuyên qua, đây là lần đầu tiên cô được mở rộng bụng ăn như vậy, thịt kho tàu với cơm, ăn miệng dính đầy dầu mỡ, sung sướng giống như thần tiền vậy. Ăn xong cô vỗ cái bụng to như quả dưa hấu của mình, Diệp Thư Hoa không có chút cảm giác tội lỗi nào, ở niên đại này chỉ cần mỗi ngày ăn như vậy, dù là mập mười cân cô cũng tình nguyện.
Ăn uống no đủ, trời cũng đã tối, Tống Thanh Huy chuẩn bị trở về kí túc xá thanh niên trí thức. Hôm nay anh không uống giọt rượu nào, kiên trì từ chối anh ba Diệp nhiệt tình đưa tiễn, tự mình trở về ký túc xá.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play