Có lẽ anh cả Diệp chính là người yêu thích cái đẹp ẩn hình, nhìn việc này còn mới lạ hơn cả Tống Thanh Huy, chỉ thấy trên mặt anh ấy tràn đầy say mê xúc động: "Dáng vẻ ăn cơm của Tiểu Muội cũng đẹp, cái miệng nhỏ kia thật là đáng yêu."
Lâm Hồng Mai kinh ngạc há to miệng, trong lúc bọn họ nói vài ba lời con nhóc kia đã ăn xong một miếng thịt kho lớn rồi, sao chồng chị ta vẫn cảm thấy đáng yêu?
Mắt mù phải trị!
Tống Thanh Huy dựa vào sức lực của một mình dẫn dắt đề tài thành công, nhất thời im lặng một trận.
Hình như anh đã hiểu sự tự tin mù quáng của Diệp Tiểu Muội từ đâu mà có.
Diệp Thư Hoa cũng không bị lạc trong trận thổi phồng này của mọi người, cô vẫn giữ vững nguyên tắc im lặng phát tài, vùi đầu ăn thịt, không còn nhớ đến chuyện cô còn chưa có cảm ơn Tống Thanh Huy nói sang chuyện khác
Lại nói, mỗi ngày Diệp Thư Hoa ở nhà làm việc nhà và chăm sóc con nít, thực hiện tiêu chuẩn không ra cửa chính không ra cửa phụ, Tống Thanh Huy cũng sẽ không có chuyện gì chạy đến nhà của người khác. Kể từ lần trước tạm biệt rất nhiều ngày bọn họ không gặp nhau, chứ đừng nói đến chuyện trau dồi tình cảm, rõ ràng ở cùng một đại đội, nhưng lại có cảm giác xa lạ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT