Diệp Thư Hoa không hiểu suy nghĩ trong lòng của chị dâu cả Diệp và chị dâu hai Diệp, nhưng cô cũng không phải là người không biết phải trái, lời quan tâm vẫn thích nghe, vì vậy cô vui mừng nói: "Biết rồi ạ, bọn em đi đây."
Ý cười nơi đáy mắt Tống Tú Tú càng đậm, chọc tức chị dâu cả, còn có thể được tiếng tốt của cô em chồng, câu dặn dò này thật đáng.
Đáng tiếc lúc này anh hai Diệp không ở đây, bằng không cô ta còn có thể thu hoạch được lời khen ngợi của chồng mình.
Chẳng qua Tống Tú Tú đã tính sai, cô ta vừa ồn ào như vậy, vốn dĩ Lâm Hồng Mai đang bực tức lại được an ủi rất nhiều, chị ta nghĩ đến em dâu không có mệnh có con trai, qua hết năm cũng sẽ sinh, nhưng cũng biết cô em chồng chắc chắn sẽ không dẫn theo một một cô nhóc chạy khắp nơi giống như Đại Bảo.
Nghĩ tới đây, Lâm Hồng Mai khinh miệt liếc nhìn bụng của Tống Tú Tú, giống như thấy chỗ dựa vững chắc, lúc này chị ta cũng không để ý đến chuyện Đai Bảo thích dính lấy cô út của mình như vậy. Nói cho cùng vẫn là Đại Bảo nhà chị ta được người người yêu thích, nếu không với tính tình của cô em chồng tại sao lại kiên nhẫn mang Đại Bảo ra ngoài chơi như vậy.
Tất nhiên Diệp Tiểu Muội không biết, chẳng qua cô xem Tiểu Mập Mạp là đồ cần khi trêu chọc nam thần mới mang ra ngoài, trong nhà đã có thể xảy ra một trận cung tâm kế rồi, lúc này cô rất vui vẻ đi vào trong đám người.
Đây là ngày cuối cùng đội săn vào núi, ngày kia chính là giao thừa, đám thanh thiếu niên bận rộn từ đầu năm đến cuối năm, dù sao cũng phải để người ta nghỉ ngơi một chút. Cho nên dù đội săn thu hoạch không tính là phong phú, các đội viên cũng được mọi người vây quanh khen thưởng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play