Phục hồi lại tinh thần, Tống Thanh Huy lại bắt đầu nghi ngờ cuộc đời, thực sự không nghĩ ra anh thay vào ai không được, tại sao phải thay vào thím Diệp, vội tới làm mẹ à?
Đi theo ý nghĩ phong phú của Tống Thanh Huy, bữa cơm này cuối cùng cũng ăn xong, lúc đứng dậy, anh thậm chí nhớ không nổi cả buổi tối mình đã nói gì với chú Diệp.
Nhìn đội trưởng Diệp nói chuyện còn chưa đã ngứa giữ lại anh, Tống Thanh Huy cảm thấy chột dạ, vội vã từ biệt.
Giết heo xong, giò heo ngày nhớ đêm mong cũng ăn rồi, Diệp Thư Hoa lại bị giam ở nhà đáng thương học kỹ năng may vá mới.
Đầu vải rách bị cô đ.â.m đến không thể nát hơn nữa, đã chính thức về hưu, lần này Vương Thúy Phân có vẻ vô cùng cấp tiến, trực tiếp ném qua một cái áo hoàn hảo bảo cô may. Diệp Thư Hoa sờ vào, cảm thấy khá quen, không khỏi tò mò hỏi: "Mẹ, bộ quần áo này có phải con đã từng thấy ở đâu rồi không?"
Diệp Thư Hoa vẫn chỉ hoài nghi cái áo này là của mẹ cô hoặc là chị dâu nào, màu sắc hình thức rất bác gái.
Không nghĩ tới đồng chí Vương Thúy Phân lườm mình, không nói làm cho người ta kinh ngạc thì đến chết cũng không thôi: "Đâu chỉ từng thấy, con còn từng mặc đấy."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT