Diệp Thư Hoa không hề biết đối với chuyện mình lại thành hiệp sĩ cõng nồi, còn rất chờ mong chờ mẹ cô trả lời.
Vương Thúy Phân đương nhiên lắc đầu liên tục: "Hôm nay thím cố ý hầm nhừ thịt kho tàu, đũa đ.â.m một cái là nát, cháu mang về còn ăn thế nào được? Không được không được."
Ngay cả đội trưởng Diệp cũng không giúp: "Tiểu Tống, thím Diệp cháu nói đúng, chớ khách sáo, lên đây đi."
Thấy đội trưởng Diệp đã nói như vậy, Tống Thanh Huy cũng biết tiếp tục khuyên cũng vô ích, biết nghe lời phải vào bàn, dù sao không thể để cho gia đình chú Diệp chờ anh. Nghĩ như thế, Tống Thanh Huy không nhịn được lại nhìn Diệp Tiểu Muội.
Diệp Thư Hoa thấy anh dễ dàng từ bỏ như thế, khuôn mặt nhỏ xệ xuống, vừa vặn bị Tống Thanh Huy nhìn thấy, lại để cho anh liên tưởng tới biểu hiện đủ mọi sắc màu của Diệp Tiểu Muội nửa giờ trước.
Đem thịt tới còn muốn mang đi, ở trong lòng Diệp Tiểu Muội anh có lẽ đã từ Lôi Phong sống biến thành Grandet vắt cổ chày ra nước.
Tống Thanh Huy bất giác có chút buồn cười, thế nhưng sâu trong nội tâm lại có hơi khó chịu, Diệp Tiểu Muội sướng vui đau buồn đều có liên quan tới ăn, hôm nay nhìn thấy anh đột nhiên đến nhà chơi, có từng vui vẻ chút nào không?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT