36

Mặc dù ta tu luyện phong nguyệt đạo, nhưng cũng không phải người tùy tiện, nếu tìm được một phiếu cơm dài hạn chất lượng, ta mới không thèm bốn bể là nhà.

Không thể nói lý lẽ với kẻ cuồng chiến được, may mà cha ta để lại cho ta ba luồng kiếm khí phòng thân, ta tiếc của dùng một luồng, thành công giành được một chỗ đứng nho nhỏ bên cạnh Văn Nhân Dập.

Thôi được rồi, thật ra phần lớn là do ta mặt dày bám riết không buông.

37

Có gì đó sai sai.

Toàn bộ đạo tu Hợp Hoan Tông đều dùng quạt, làm gì có ai dùng kiếm.

Vậy ba luồng kiếm khí kia, không lẽ là của lão phụ thân kiếm tôn để lại cho cha ta.

Cảm ơn, đã no rồi.

38

Văn Nhân Dập chắc là bị ta bám lấy phát bực: - Ngươi thật sự nhất quyết muốn… tu luyện cùng ta à?

???

Ta nhìn bộ dạng ngượng ngùng của Văn Nhân Dập mà cảm thấy khó hiểu: - Ngươi lại biết được gì rồi?

- Dựa vào người khác dù sao cũng không phải con đường lâu dài.

Ý là không cho ngủ chứ gì.

39

- Nếu ngươi nói lâu dài thì chúng ta sẽ lâu dài.

Văn Nhân Dập quay mặt đi, suy tư thật lâu: - Nếu ngươi tìm nữ tu Hợp Hoan Tông có tu vi tương đương để tu luyện, tuy không thể một bước lên trời, nhưng cũng có thể xem là một cách tu luyện lâu dài bền bỉ. Vẫn tốt hơn là phụ lòng người khác, dẫn đến… tai bay vạ gió.

Hai đạo tu phong nguyệt đạo song tu với nhau, hiệu quả song tu càng tốt, tu vi tiến bộ càng nhanh; tu vi tiến bộ càng nhanh, hiệu quả song tu càng tốt.

Lại cho ta thêm một động cơ vĩnh cửu nữa đúng không? Tiểu tử ngươi đúng là một nhân tài.

40

Có lẽ thấy sắc mặt ta không đúng, Văn Nhân Dập còn bổ sung thêm một câu: - Nếu ngươi thích nam nhân, cũng có thể tìm sư huynh đệ đồng môn để giúp đỡ lẫn nhau.

- Ta đưa ngươi về Cực Lạc Tông, sau này an phận một chút, đừng ngang nhiên xuất hiện trước thế gian như vậy.

Thế là ta bỏ đi ngay trong đêm, nếu thực sự quay về Cực Lạc Tông, ta biết đào đâu ra một thân phận đệ tử Cực Lạc Tông cho hắn.

41

Nếu không phải hắn cố chấp cứ đòi đưa ta về Cực Lạc Tông, thì ta cũng khá rung động với phiếu cơm dài hạn này đấy.

Văn Nhân Dập lấy chiến nhập đạo, giao chiến vượt cấp là chuyện bình thường, nhưng đối thủ lại là kiếm tôn - người cũng tinh thông võ đạo như hắn, trong trận giao đấu giữa hai người, hắn vẫn rơi vào thế hạ phong.

Ta nể tình ngày trước, quay sang lão phụ thân hờ của mình hô một tiếng: - Xin hãy nương tay.

Kiếm tôn khựng người lại, trong khoảnh khắc ấy, Văn Nhân Dập nhanh chóng vớ lấy ta rồi bỏ chạy xa tận ngàn dặm.

42

Văn Nhân Dập túm cổ áo ta, dọc đường vừa chạy vừa bày mấy trận pháp gây nhiễu loạn tầm mắt. Loại võ si như hắn chắc cũng không có món gì tốt, ta thầm áy náy lấy ra số phù chú mà cha ta cho ta, có lẽ sẽ hữu dụng phần nào.

Dù sao bọn ta ra ngoài là để lừa gạt tình cảm, cũng phải chuẩn bị trước để tiện bề bỏ chạy chứ.

43

- Cảm ơn ngươi tới cứu ta.

- Ta đi tìm kiếm tôn đánh nhau, không liên quan gì tới ngươi.

- Vậy ngươi còn chưa đánh xong, bắt ta đi làm gì chứ?

Lặng thinh, lặng thinh là khang kiều đêm nay*.

(*Trích từ bài thơ “Tạm biệt khang kiều” của Từ Chí Ma)

44

- Ơn cứu mạng, tất nhiên phải lấy thân báo đáp, vậy nên… 

Ta phá vỡ bầu không khí im lặng.

- Ngươi chỉ nhằm vào tu vi của ta thôi, cần gì phải lấy danh nghĩa báo ơn.

- Ta không nhằm vào tu vi của ngươi, chẳng lẽ nhằm vào cái tính nhút nhát thẹn thùng của ngươi chắc? 

Ta lầm bầm làu bàu.

Bỗng nhiên ta cảm thấy cơ thể trĩu xuống, rơi thẳng xuống hơn mười thước.

- Run tay, xin lỗi. 

Văn Nhân Dập không thèm liếc mắt một cái.

Thôi được rồi, bây giờ ta đang nằm trong tay ngươi, ta nhịn.

45

Không biết Văn Nhân Dập đã vượt qua mấy chục ngọn núi, cuối cùng cũng dừng chân ở một vùng núi hoang rừng vắng, tìm một hang động tạm thời nghỉ ngơi.

Ban đêm lạnh lẽo, Văn Nhân Dập gom ít cành khô cỏ khô, búng tay thi triển thuật nhóm lửa, sau đó khoanh chân ngồi xuống cách ta một trượng.

- Văn Nhân Dập? 

Ta thử kêu một tiếng.

Văn Nhân Dập nhắm mắt không lên tiếng.

- Văn Nhân Dập!

- Ngươi ngoan ngoãn chút, ngày mai chúng ta sẽ vòng qua Sâm Châu để đến Nhược Thị Sơn. Nhược Thị Sơn là sơn môn do Cực Lạc Tông chiếm cứ.

- Ta không đi Nhược Thị Sơn.

- Tu vi của ta không bằng Minh Chúc Kiếm Tôn, ngươi đừng lãng phí tâm tư vào ta.

Sau đó xoay người sang chỗ khác, chỉ để lại cho ta một bóng lưng.

46

Hình như ta bắt đầu cảm thấy có gì đó không đúng.

Không lẽ tên ngốc này tưởng ta là lão cha ruột đã lừa gạt tình cảm của kiếm tôn à.

47

- Ngươi cho rằng ta và kiếm tôn từng có… tình cảm?

Văn Nhân Dập quay lưng về phía ta im lặng không nói gì.

- Ta có chỗ nào giống như từng có tình cảm với kiếm tôn chứ?

Cuối cùng Văn Nhân Dập cũng đứng dậy quay sang ta, nhìn xuống ta từ trên cao, ánh mắt sáng quắc.

- Ngươi không phải tên Nhan Như Ngọc?

- Ngươi không phải là đạo tu phong nguyệt đạo?

- Hay luồng kiếm khí ngươi từng khoe với ta không phải kiếm ý của Minh Chúc Kiếm Tôn?

Mỗi một câu thốt ra, hắn lại đến gần một bước, vừa nói xong đã đứng ngay trước mặt ta.

Trước đây ta luôn cảm thấy hắn không giống những đạo tu chiến ý đạo khác, trông có vẻ như một quân tử ngay thẳng, bây giờ mới nhận ra đôi chút điên cuồng này từ hắn.

48

- Ta là đạo tu phong nguyệt đạo, nhưng Nhan Như Ngọc là tên giả của ta, không phải Nhan Như Ngọc mà kiếm tôn muốn tìm. Ngươi cũng biết đó, con đường tu hành này của bọn ta, rất dễ rước lấy rắc rối.

Chuyện về luồng kiếm khí kia thì đúng là khó để giải thích, chuyện mà cha ta che giấu, ta đâu thể tùy tiện tiết lộ được.

- Ngươi biết tu vi của ta mà, Trúc Cơ tầng thứ ba, không nói gì khác, nếu ta song tu với ngươi nửa tuần*, cũng phải đạt đến Trúc Cơ đại viên mãn rồi. Huống hồ theo như các ngươi nói, Nhan Như Ngọc đã đồng hành với Minh Chúc Kiếm Tôn suốt 100 năm, dù tư chất ngu dốt cỡ nào cũng không tới mức thấp kém như ta được.

(*Một tuần mười ngày, một tháng chia thành ba tuần thượng tuần, trung tuần và hạ tuần)

- Còn chuyện kiếm khí, bây giờ ta không thể nói được. Nhưng trước đó ta hoàn toàn không biết đó là kiếm khí của Minh Chúc Kiếm Tôn, ta chỉ tưởng nó là bùa hộ mệnh bình thường thôi.

49

- Hoàn toàn không phải nói dối?

- Chữ nào cũng là thật.

50

- Nếu Nhan Như Ngọc không phải tên thật của ngươi, vậy ngươi tên gì?

Ta cứ tưởng rằng chuyện này đã khép lại từ lâu, ai ngờ Văn Nhân Dập lại bất ngờ làm khó dễ.

- Hoàng Kim Ốc! 

Ta suy nghĩ nhanh như chớp, nhưng lời nói ra lại không được như mong muốn.

- Ha, Hoàng Kim Ốc. 

Ta cảm thấy Văn Nhân Dập khinh thường cái tên giả vừa nghe là biết ngay của ta, nhưng ta vẫn muốn bấu chặt thân phận giả của mình thêm chút nữa.

- Vậy ta sẽ gọi ngươi là Kiều Kiều. 

Văn Nhân Dập nhoẻn miệng cười.

- Cái đầu ngươi, gọi ai là Kiều Kiều hả?

- Ta chịu làm lô đỉnh của Kiều Kiều.

- Rồi, ta là Kiều Kiều.

51

- Vậy ta giúp Kiều Kiều kết đan trước.

Tên chó Văn Nhân Dập, đúng là cầm thú.

52

Sau lần phát điên đó, ngày hôm sau Văn Nhân Dập lại trở về vẻ đạo mạo nghiêm túc như cũ, nếu không phải chân ta mềm nhũn, có khi ta đã tin hắn thật sự cao khiết thanh bạch.

Văn Nhân Dập cũng không còn nhắc đến chuyện đưa ta về Cực Lạc Tông nữa, mà dẫn ta du sơn ngoạn thủy thời khắp nơi, tiện thể tìm cao thủ ẩn cư để tỉ thí.

Hắn nói đây là vì muốn tốt cho ta nên mới cố gắng tu luyện..

Ma mới tin! Rõ ràng là hắn ngứa tay, nhưng lại không dám ra tay với ta thôi.

53

Gần đây ta cảm thấy tuyến đường này ngày càng quen mắt.

Trời, đây chẳng phải đường đến Hợp Hoan Tông à.

- A Dập, chúng ta đang đến Hợp Hoan Tông à?

- Nghe nói chưởng môn Hợp Hoan Tông đã đột phá Đại Thừa thành công từ 18 năm trước, lần này chúng ta đến là để gửi bái thiếp cho nàng, mong nàng chỉ giáo một phen.

Gửi bái thiếp? Chỉ giáo?

Nếu không phải ta tận mắt thấy hắn nghiêng kiếm đứng sừng sững trước sơn môn trông hệt như thần giữ cửa, có khi ta đã tin lý do lươn lẹo này của hắn rồi.

54

Cuối cùng ta cũng hiểu vì sao năm xưa tu vi của cha ta lại tiến bộ nhanh như gió.

Sau khi mây mưa, Văn Nhân Dập bám dính như một chú chó nhỏ, môi thì khẽ hôn từng chút một, bàn tay thì đè lên đan điền ta, dùng linh khí nuôi dưỡng kim đan cho ta.

Tuy ta vẫn luôn càm ràm Văn Nhân Dập lúc lên giường chẳng khác gì chó điên, nhưng phải công nhận một điều, mỗi lần làm xong, hắn đều giúp ta củng cố tu vi. Có lúc ta mệt đến nỗi ngất đi, trong lúc nửa tỉnh nửa mê vẫn có thể cảm nhận được hơi ấm lan tỏa nơi đan điền.

- Kiều Kiều, chỉ cần một tháng nữa là ngươi có thể kết Anh rồi..

- Nhanh vậy sao? 

Ta chợt bừng tỉnh khỏi trạng thái mơ màng.

- Một tháng nữa, ở đây của Kiều Kiều sẽ sinh ra Nguyên Anh.

Ở trên giường, Văn Nhân Dập chưa bao giờ nghiêm túc quá ba giây, ta khép hai mắt, chỉ dựa vào cảm giác cũng biết Văn Nhân Dập đang dùng ngón tay vẽ vòng tròn trên bụng dưới của ta, dường như chỉ đơn thuần chỉ ra vị trí của Nguyên Anh, không mang theo chút ý tứ sắc dục nào, nhưng vết chai vì hàng năm luyện kiếm trên tay lướt qua da thịt lại khiến ta không kìm được mà rùng mình.

- Nguyên Anh này có được xem là con của ta và Kiều Kiều không. 

Văn Nhân Dập ngậm lấy vành tai ta, khẽ liếm nhẹ.

- Biến! 

Ta xoay người đẩy Văn Nhân Dập xuống khỏi người mình, vừa xấu hổ vừa bực mình.

- Lô đỉnh nhà ai lại không biết xấu hổ như ngươi chứ.

- Nhà Kiều Kiều.

Quả nhiên, người không biết xấu hổ thì vô địch thiên hạ.

55

Văn Nhân Dập giỡn như vậy, ngược lại khiến ta trở nên cảnh giác. Cha ta là nam nhân mà có thể mang thai, lỡ như ta cũng có thể mang thai thì làm sao đây.

Ta cũng mang thai bỏ trốn?

56

Chuyện Văn Nhân Dập muốn luận bàn với cha ta và chuyện ta có thể mang thai hay không chồng chất lên nhau, cuối cùng ta không ngồi yên được nữa.

Ta phải về nhà một chuyến tìm cha ta!

57

Không biết Văn Nhân Dập vô tình hay cố ý. Nhân lúc hắn có hứng, ta dùng miệng đút cho hắn một ngụm Thiên Nhật Túy, cuối cùng lại bị đút ngược vào miệng ta.

Ta và hắn đều say, trong cơn mơ màng, dường như nghe thấy hắn lẩm bẩm nỉ non: - Kiều Kiều, đừng đi được không.

- Ta không đi. 

Ta dụi nhẹ vào mặt hắn, mơ màng đáp lại.

Trước khi men say ập đến, ta nhận ra rõ ràng rằng, hình như ta đã thua trước Văn Nhân Dập rồi.

58

Ta chờ mãi mới tìm được cơ hội, nhân lúc Văn Nhân Dập ngủ say bèn lén trở về Hợp Hoan Tông.

- Kim Đan hậu kỳ rồi, không tệ. 

Cha ta quan sát ta từ đầu đến chân, tỏ vẻ hài lòng với kết quả tu luyện của ta.

- Tiểu Bạch nhà chúng ta đã lừa được trái tim của tiên tử nào rồi đây. 

Ta đã 19 tuổi rồi, vậy mà cha ta vẫn coi ta như trẻ con, véo má ta không buông.

- Không phải tiên tử. 

Ta thấy cha ta nhíu mày.

Nếu phải nói thật, thì cũng xem như là một tiểu tiên nam? Nhưng bình thường Văn Nhân Dập chẳng hề giống một tiểu tiên nam thanh cao thoát tục chút nào.

59

- Lão cha, cha đoán xem con ra ngoài gặp được ai?

- Ai?

- Minh Chúc Kiếm Tôn.

- Má.

Kể từ khi hiểu chuyện, cha ta hiếm khi buông lời thô tục, ít nhất tu sĩ Đại Thừa kỳ cũng được xem là cường giả một phương, mà ngày thường cha ta cũng ra dáng một cường giả ẩn cư không màng thế sự.

60

- Minh Thiên Nam còn không biết xấu hổ truy nã ta? 

Nhìn cha ta giận dữ như vậy, ta không dám sửa lại cho đúng đó là treo thưởng tìm người chứ không phải truy nã.

- Tên tệ bạc đó có biết xấu hổ không?

- Tên tệ bạc?

- Cho hắn ngủ miễn phí suốt 100 năm, chẳng lẽ hắn không phải tên tệ bạc à?

- Vậy ra, Minh Chúc Kiếm Tôn thật sự là một phụ thân khác của con à?

- Hắn mà là phụ thân con cái gì, con à, số cha con ta thật là khổ mà. 

Cha quả không hổ là Nhan Kiến Hoan, lên cơn diễn thì tình huống nào cũng nhập vai được ngay.

61

Ta nghe cha ta mắng chửi kẻ tệ bạc suốt nửa đêm, coi như cũng đại khái nắm được chuyện gì đã xảy ra trong 100 năm qua.

Lại là câu chuyện cũ rích, y yêu hắn, nhưng hắn lại yêu nó.

Cha ta rung động thật lòng, nhưng trong lòng kiếm tôn chỉ có tu luyện. Suốt 100 năm đó, hơn phân nửa thời gian kiếm tôn không phải tu luyện thì cũng là ở trên giường cha ta.

Hừ! Đồ tệ bạc, hắn chỉ thèm cơ thể cha ta mà thôi.

62

Thấy không còn sớm nữa, chân trời đã ánh lên sắc trắng của bình minh, có lẽ Văn Nhân Dập cũng sắp dậy rồi, ta không dám nấn ná lại thêm, lúc gần đi mới nhận ra ta ở đây mải nghe cha ta lải nhải cả đêm, hoàn toàn quên mất mục đích mình lẻn ra ngoài lúc nửa đêm.

- Cha, trong đống chiến thiếp gần đây nhận được chắc có người mà con đang song tu, nếu không từ chối được thì nhớ làm bộ không quen con. 

Ta nói ngắn gọn rồi dặn thêm: - À, đúng rồi, nhớ nhắc sư tỷ, sư muội, sư bá, sư thúc cũng làm bộ không quen biết con.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play