01

Nguyên cái môn phái Hợp Hoan Tông từ trên xuống dưới toàn là nữ, ngoại trừ ta và cha ta.

Lần nào ta cũng nghi ngờ liệu mẹ ta có phải là sư thúc hay sư tỷ nào đó trong Hợp Hoan Tông hay không, cha ta cứ cầm quạt gõ đầu ta, nói rằng mình thỏ khôn không ăn cỏ gần hang.

- Vậy mẹ con là ai?

- Không biết. Nhưng người muốn làm mẹ kế của con có thể xếp thành ba hàng quanh Hợp Hoan Tông đó.

Ta không tin, vì bên ngoài sơn môn có cả đám người đòi sống đòi chết muốn gặp sư tỷ, sư muội, sư thúc tổ, nhưng chẳng có ai tìm cha ta cả.

02

Ta tỏ vẻ nghi ngờ trình độ chuyên môn của cha ta, nhưng các sư tỷ, sư muội, sư thúc lại hết mực tôn sùng cha ta.

Nghe đâu năm 18 tuổi, khi xuống núi, tu vi cha ta là Trúc Cơ đại viên mãn, 100 năm sau quay về thì đã là Đại Thừa sơ kỳ, à, còn dẫn theo đứa con rơi là ta về.

Chưởng môn tiền nhiệm, cũng chính là sư tổ ta, vội vàng nhường lại vị trí chưởng môn cho cha ta rồi chạy đi bế quan đột phá Đại Thừa.

03

Năm ta tròn 18, ta vác túi xuống núi. Cha ta vẫy khăn tay bịn rịn tạm biệt ta.

Dặn đi dặn lại trăm ngàn lần, đừng tìm người có tu vi cao quá, đừng dùng tên thật để lừa gạt tình cảm, đừng để người ta biết con là đệ tử Hợp Hoan Tông.

Người có tu vi cao quá thì không dễ rút lui, dùng tên thật thì dễ bị quê độn thổ, còn nói mình là đệ tử Hợp Hoan Tông thì chẳng khác nào chưa kịp lừa tình đã tự thú, có thể còn bị chặn trước sơn môn nữa.

- Suýt quên mất điều quan trọng nhất, đừng dính tới kiếm tu, kiếm tu toàn mấy kẻ bảo thủ cố chấp, con còn trẻ, không chơi lại đâu.

04

Ta họ Nhan, vì vậy ta tự đặt cho mình một cái tên vừa giống nam vừa giống nữ nhưng vẫn không kém phần văn vẻ —— Nhan Như Ngọc!

05

- Ngươi tên Nhan Như Ngọc? 

Một nam nhân vạm vỡ hỏi ta.

- Đúng vậy. 

Ta ém giọng trả lời hắn, ra ngoài dù sao cũng phải thủ sẵn mấy thân phận, hiện giờ ta đang giả nữ.

Ta vừa đáp lời, vị đại ca này đã lấy khổn tiên tác trói ta.

- Ơ, đại ca, ngươi nhận nhầm người rồi đúng không?

- Không nhận nhầm, chẳng phải là Nhan Như Ngọc à!

Đại ca muốn ta chết được nhắm mắt, bèn lấy lệnh treo thưởng ra cho ta xem, nhìn nữ tử trong tranh, ta càng chết không nhắm mắt.

Cha ruột của con ơi, cha hại chết con rồi.

06

Lẽ ra ta nên nhớ cha ta cũng họ Nhan.

Lẽ ra ta nên đoán trước ta và cha ta cùng một tần số não, đều lấy tên giả là Nhan Như Ngọc.

Lẽ ra ta nên đoán trước cha ta cũng sẽ giả nữ.

07

- Đại ca, ta là lương dân thật đó, thật ra ta chỉ giả nữ thôi, người trong tranh không phải ta.

- Vậy càng không nhầm.

Đại ca lại móc một tấm lệnh treo thưởng khác ra khỏi túi, là Nhan Như Ngọc phiên bản nam.

- Nhan Như Ngọc là nam tu, ban đầu ta còn tưởng ngươi là tiên tử, quan sát rất lâu nhưng không dám chắc.

Đại ca thở dài.

Cha ruột của con ơi, cha hại chết con rồi.

08

Ta bị đại ca trói gô đưa thẳng đến một trà lâu, ngoài kia vẫn rộn ràng nhộn nhịp, tiếng người ồn ào, nhưng vừa bước vào một gian phòng thì lập tức yên tĩnh hơn nhiều.

Bây giờ ta đang vắt óc nghĩ xem làm sao để chứng minh mình không phải Nhan Như Ngọc, mà thừa nhận là con trai của cha ta thì đương nhiên là không được rồi, ai biết đây có phải là nghiệt duyên của cha ta hay không.

Ta đã tin lời cha ta nói, người muốn làm mẹ kế ta đủ để xếp ba vòng quanh Hợp Hoan Tông.

Không biết tiên tử nhà ai mà bỏ vốn như vậy, thậm chí có hẳn hai bức tranh một bản nam, một bản nữ.

09

- Đại ca, ta thật sự không phải Nhan Như Ngọc mà ngươi muốn tìm đâu, năm nay ta vừa tròn 18, ngươi xem lệnh treo thưởng này đưa ra từ 17 năm trước, 17 năm trước ta còn đang bú sữa kìa.

Bú sữa là chuyện không thể nào, ta không có mẹ. Chẳng qua ta chỉ nói quá lên tí thôi.

Đại ca không bị lay động, còn phản bác lại ta rằng tu sĩ có thể giữ mãi vẻ bề ngoài không thay đổi.

- Vậy ngươi sờ cốt linh của ta, cốt linh chắc chắn sẽ không lừa được.

Đại ca tỏ vẻ khó xử: - Nam nam thụ thụ bất thân.

10

Ta giải thích kiểu gì, đại ca cũng không chịu tin ta, ta bảo hắn xem cốt linh của ta, hắn cũng không chịu.

Ta khinh cái kiểu nam nam thụ thụ bất thân của hắn.

11

- Hắn không phải Nhan Như Ngọc.

Kiếm tu mặc bạch y bước vào phòng, cởi khổn tiên tác ra cho ta.

Vì sao ta lại biết là kiếm tu?

Hầy, kiếm tu thì ta quá rành rồi, cha ta đã nói xấu bọn họ cho ta nghe 18 năm trời, thấy ai ăn mặc đơn giản mộc mạc, chỉ có một thanh kiếm lấp lánh chói lóa thì khả năng cao là kiếm tu của Sương Hàn Kiếm Tông.

Dù sao quần áo chỉ là vật ngoài thân, còn kiếm mới là mạng sống của bọn họ.

12

- Nếu hiểu lầm đã giải quyết xong rồi, vậy ta đi trước.

Đại ca nhận ra mình bắt nhầm người, ngại ngùng nói muốn tiễn ta một đoạn. Ta khoát tay, khoan hồng độ lượng, bây giờ ta chỉ muốn đi thật nhanh.

Ta đang định đứng dậy, bỗng một thanh kiếm chặn ngay trước mặt ta.

Ta dám nhúc nhích à? Ta không dám.

13

- Nhan Như Ngọc là gì của ngươi?

Kiếm tu ấy giữ tư thế chặn ngang kiếm trước ngực, lạnh lùng lên tiếng, như thể nếu ta không phối hợp, thanh kiếm kia sẽ xẹt qua cổ ta chỉ trong một giây.

Ta đoán chắc chắn trước kia cha ta đã cướp đạo lữ của kiếm tu này.

Cứu với, đừng nói mẹ ta chính là đạo lữ cũ của tên kiếm tu này nha.

14

- Vị đạo hữu này, ta chỉ vô tình trùng tên với người ngài đang tìm thôi, ta thật sự không quen biết người mà ngài nói.

- Khuôn mặt của ngươi rất giống y.

Chẳng phải nói thừa à, đó là cha ruột ta mà, đương nhiên không thể nói thẳng câu này ra được, dù sao, rất có thể ta là bằng chứng cho việc hắn bị cắm sừng.

Ta bình tĩnh, nói cho có lệ: - Người giống người có nhiều lắm, thiên hạ rộng lớn, chuyện lạ nào mà chẳng có.

- Đúng đó đúng đó. 

Đại ca im lặng nãy giờ cũng lên tiếng hùa theo: - Giờ ta nhìn lại thì thấy khuôn mặt vị tiểu huynh đệ này trông cũng có nét giống kiếm tôn, nhất là mũi và miệng, cứ như đúc ra từ một khuôn vậy.

15

Cả phòng lặng ngắt như tờ, đại ca à, huynh cũng gan thật đấy.

Ta và kiếm tu kia đều sững người trước câu này, đại ca à, huynh nói hơi quá rồi đó.

Đại ca kia còn bồi thêm một câu: - Nếu ngài và Bão Chuyết Chân Nhân có con, chắc chắn sẽ giống tiểu huynh đệ này, mặt mày thì giống chân nhân, mũi miệng thì giống ngài.

16

Cha ta không nói với ta, còn có một kiếm tôn muốn làm cha kế của ta.

Xem ra ta đã hiểu, vì sao đại ca lại lần nữa nhấn mạnh nam nam thụ thụ bất thân.

Hóa ra cha ta mới là vợ trước của kiếm tu này.

Truyện BG tu tiên NP thoắt cái đã bẻ lái thành truyện BL.

17

Rõ ràng cũng không khá khẩm hơn là bao.

Nếu cha ta có mập mờ với kiếm tôn, vậy thì ta vẫn là bằng chứng cho việc kiếm tôn bị cắm sừng đó thôi.

Không thể thừa nhận, nhất định không thể thừa nhận.

Nhan Như Ngọc là ai? Ta không quen. Rõ ràng cha ta tên Nhan Kiến Hoan.

18

Ta nghi rằng kiếm tôn lắp theo dõi trong đầu ta, ngay sau đó hắn đã mở miệng hỏi ta: - Cha ngươi tên gì?

- Nhan Kiến Hoan! 

Ta không chút nghĩ ngợi mà khai ngay tên húy của cha ta để chứng minh trong sạch.

- Thì ra y tên Nhan Kiến Hoan. 

Ba chữ Nhan Kiến Hoan thốt ra từ miệng của vị kiếm tôn lạnh lùng này nghe  hết sức lưu luyến.

- Người cũng như tên, ta vừa gặp y đã thấy vui vẻ.

19

- Nhưng y lại vô tình với ta, ở bên nhau sớm chiều cả trăm năm vậy mà chưa từng cho ta biết tên thật.

Hu hu hu, ta cảm động quá, cha ta tệ bạc thật sự. Kiếm tôn ngây thơ như vậy mà nói bỏ là bỏ. 100 năm đấy, nói đi là đi, tình cảm sâu đậm cũng không níu giữ được.

100 năm?

100 năm!

20

Tính ra cha ta chỉ xuống núi có 100 năm, ngẫm lại cả quãng thời gian ấy đều ở bên ngươi!

- Ta mạo muội hỏi một câu, hiện giờ tu vi của ngài đến đâu rồi.

- Minh Chúc Kiếm Tôn, nửa bước phi thăng. 

Đại ca vội đáp ngay.

Không lẽ ngài chính là phiếu cơm dài hạn của cha ta! Dùng 100 năm “nuôi” cha ta từ Trúc Cơ lên tới Đại Thừa sơ kỳ.

21

Má ơi, ta sốc toàn tập luôn rồi.

Không hổ là cha ta, một phát ôm ngay đùi của kiếm tôn nửa bước phi thăng.

Vậy ta ở đâu ra? Ta bắt đầu hoảng hốt.

22

Cha ta không phải kiểu người tốt bụng đi nuôi con cho người khác, vì vậy chắc chắn ta là con ruột của cha ta.

Vậy là cha ta cắm sừng kiếm tôn, còn cắm sừng kiểu chân đạp hai thuyền.

Ta bấu chặt thân phận giả sắp lòi, kiên quyết không thừa nhận thân phận của mình.

Ta sợ kiếm tôn xử con giữ cha.

23

- Ngài đang nói gì vậy? Ngài quen cha ta à? Hay ngài khó chịu chuyện ta trùng tên với phu nhân nhà ngài? Ta có thể đổi tên.

Ta giả ngu giả ngơ, ta co được dãn được.

24

- Con ngốc giống hệt y. Con biết vì sao ta biết rõ Nhan Như Ngọc là tên giả của y, nhưng vẫn lấy cái tên Nhan Như Ngọc đó để tìm người không?

Kiếm Tôn cất thanh kiếm bản mạng, một luồng uy áp phóng ra ép ta ngồi xuống ghế.

Có lẽ là ta ngốc thật, tự nhiên ta cảm thấy một người cùi bắp như ta mà để kiếm tôn phải dùng đến thanh kiếm bản mạng, thật xúc phạm linh kiếm.

Lẽ ra ta nên bị uy áp đè nằm dưới đất.

25

- Y từng nói, Nhan Như Ngọc sẽ vĩnh viễn tồn tại. Dù có điều giấu giếm ta, nhưng y sẽ không gạt ta. Lúc mới gặp, y đã nói thẳng Nhan Như Ngọc không phải là tên thật, sau đó, dù ta nhiều lần hỏi nhưng y chỉ im lặng, chưa từng bịa chuyện lung tung để lấy lệ ta. Ta đã tìm y 18 năm, ai ai cũng biết chuyện này, vậy còn ai dám lấy tên Nhan Như Ngọc chứ.

26

Từ ngây thơ đến bá đạo, thoắt cái chỉ trong một giây. Đây là khí phách của cường giả đứng đầu giới tu tiên sao?

Suy cho cùng là tên của ta quá phô trương.

Xuất sư vị tiệp thân tiên tử, trường sử anh hùng lệ mãn khâm*.

(*Xuất trận chưa thành người đã chết, anh hùng nhỏ lệ đẫm vạt áo. Trích bài thơ “Thục tướng” của Đỗ Phủ)

27

- Con sợ ta?

- Tôn thượng đã đạt đến cảnh giới nửa bước phi thăng, một tu sĩ vừa đến Trúc Cơ sơ kỳ như ta đương nhiên là kính sợ phong thái thiên nhân của ngài rồi.

Kiếm Tôn nhíu mày, hắn phiền, ta luống cuống.

- Con, không cần dè dặt như thế.

- Ta chỉ là phụ thân, không phải kiếm tôn.

28

Sốc! Vì yêu mà kiếm tôn dũng cảm chấp nhận bị cắm sừng.

Có lẽ phản ứng chấn động trong mắt ta quá rõ ràng, nên kiếm tôn cũng nhận ra sự khác thường của ta.

- Con không biết ta là phụ thân khác của con à?

29

Hóa ra là truyện đam mỹ sinh con!

30

Hóa ra cha ta thực sự là người vợ yêu kiều mang thai bỏ trốn.

Hóa ra bao năm qua, mấy lời châm chọc mà ta nghe thấy đều là cơm chó vô hình từ cha và phụ thân của ta.

31

Ngươi tưởng rằng ta sẽ nhận cha con với kiếm tôn rồi ôm đầu khóc lóc à?

Ngây thơ quá.

Ta còn không hiểu cha ta à? Nếu không mâu thuẫn cãi vã với kiếm tôn, cha ta đã bám lấy kiếm tôn làm sâu gạo cả đời rồi. Có thể khiến cha ta mang thai bỏ trốn, chắc chắn là chuyện lớn.

Vị phụ thân rớt từ trên trời xuống này chưa biết là thật hay giả, hiển nhiên ta sẽ không bán đứng cha ruột nuôi ta 18 năm.

Bất luận thế nào, ta cũng phải thoát thân trước rồi liên lạc với cha ta, sau đó mới quyết định có nên giúp bọn họ gương vỡ lại lành hay không.

32

Cái gì gọi là đang khát thì có người đưa nước. Khi ta còn đang nghĩ làm sao để thoát thân, căn phòng này thình lình bị phá hủy một cách thô bạo.

Bây giờ ta đã tin kiếm tôn là phụ thân ruột của ta rồi, trong tình huống nguy cấp như thế, hắn không chút do dự cứu ta thoát khỏi dư chấn.

So với đại ca tu sĩ bên cạnh mặt mũi lấm lem, tình cảnh của ta thật sự khá hơn rất nhiều.

33

Hê! Lại là người quen!

34

Con đường thăng tiên, 3000 tiên duyên.

Ngoài những con đường tu luyện phổ biến như kiếm tu, đan tu, âm tu, phật tu thì phần lớn còn lại đều xếp vào đạo tu.

Nào là giết chóc đạo, thái thượng vong tình đạo, tạo hóa đạo, chỉ có cái ngươi không nghĩ ra chứ không gì là không làm được.

Trước đây có một con thỏ yêu hóa hình, đã tu luyện lông xù đạo, cuối cùng trở thành con thỏ lông xù nhất giới tu chân, vì vậy đã thuận lợi phi thăng. Cho đến ngày nay vẫn được vô số yêu tu hóa hình tôn sùng là tổ sư gia của lông xù đạo.

Còn đệ tử Hợp Hoan Tông thì lại tu luyện phong nguyệt đạo. Lấy chuyện phong nguyệt, cá nước hoan hảo nhập đạo.

Giới tu chân có hai đại tông môn tu luyện phong nguyệt đạo, một là Hợp Hoan Tông, hai là Cực Lạc Tông.

Người trong tông môn thứ nhất toàn là nữ (ngoại trừ ta và cha ta), người trong tông môn thứ hai thì toàn là nam.

Ta và cha ta ra ngoài hành sự, nếu bị người ta phát hiện tu luyện phong nguyệt đạo thì đều bị quy thành người của Cực Lạc Tông.

35

Ta biết người vừa tới này cũng coi như là trùng hợp, nhưng cũng không hẳn là vậy, ít nhất là do ta chủ động làm quen.

Đây là mục tiêu đầu tiên của ta sau khi xuống núi —— một đạo tu tu luyện chiến ý đạo.

Cái gọi là chiến ý đạo, theo ta thấy chẳng qua chỉ là một đám người hiếu chiến lúc nào cũng muốn luận bàn đôi ba chiêu với người khác.

Đánh nhau càng hăng, tu vi tiến bộ càng nhanh; tu vi tiến bộ càng nhanh, đánh nhau lại càng hăng.

Ta sẽ gọi là động cơ vĩnh cửu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play