Tóc anh ta vuốt keo bóng loáng đến mức như phát sáng dưới ánh đèn. Sắc mặt Khúc Đình Diệc không rạng rỡ gì cho cam, cô ấy mặc quần áo tử tế rồi bước ra ngoài, dạo này cô ấy bận lắm, chẳng có thời gian dây dưa với Chu Tư Thành.
Chu Tư Thành tay không mà đến, lại còn đang thản nhiên ăn trái cây và hạnh nhân được bày biện trên bàn trà, hoàn toàn không có chút ý thức nào rằng mình đang làm khách trong nhà người khác. Đợi đến khi mẹ Khúc mang trà lên rồi, anh ta cũng chẳng thèm nói cảm ơn, uống một ngụm xong còn chê trà không thơm nữa chứ.
“Anh đến đây làm gì? Không có chuyện gì thì mau đi đi, nhà tôi không muốn tiếp đãi anh đâu!” Ba Khúc và mẹ Khúc vẫn còn đang hoảng hốt, cả hai chỉ ngồi trên sô pha không nói gì, còn Khúc Đình Diệc khoanh tay trước ngực, đứng sau ghế sô pha, cau mày nhìn Chu Tư Thành với vẻ mặt đầy bất mãn.
Trước đó cô ấy đã nói rõ với Chu Tư Thành rồi, hai người không hợp để ở bên nhau nên đừng đến tìm cô ấy nữa, buổi xem mắt của anh ta đã thất bại rồi, hiểu không?
Không ngờ Chu Tư Thành lại ra vẻ thản nhiên như chưa từng có chuyện gì xảy ra, thậm chí còn đảo mắt nhìn quanh nhà Khúc Đình Diệc như thể anh ta mới là chủ nhà vậy. “Cô ăn nói cái kiểu gì thế, cái gì mà không có chuyện thì mau đi đi, đợi đến khi cô gả vào nhà tôi rồi thử xem, coi mẹ chồng cô sẽ dạy dỗ cô thế nào.”
Không biết câu nào trong những lời của anh ta đã gợi lên ký ức trong mơ của ba Khúc và mẹ Khúc, vừa nghe Chu Tư Thành nói xong, Khúc Đình Diệc còn chưa kịp phản ứng thì hai ông bà đã đứng bật dậy, chộp lấy nắm hạt khô trên bàn ném thẳng vào anh ta rồi bỏ chạy.
Để lại một Chu Tư Thành sửng sốt ngơ ngẩn và một Khúc Đình Diệc trầm ngâm suy nghĩ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play