Lâm Giai Hiên làm rất nhanh, không lâu sau trên bàn đã bày đầy đồ ăn. Trong phòng ngủ của Kiều Kiều cũng có chút động tĩnh, cậu bé đã dậy.
Cậu bé dụi mắt bước ra phòng ngủ, không còn vẻ mờ mịt như lúc nãy kinh hãi chạy ra ngoài đụng trúng Hứa Ngai. Cậu bé chỉ nhìn Hứa Ngai và Cao Mẫn Nhã rồi xoay người trở về bên giường, ngồi xổm xuống mang dép lê vào chân, sau đó im lặng đi rửa tay.
Không sợ Kiều Kiều quấy khóc hay kháng cự, chỉ sợ Kiều Kiều im lặng không nói một lời như bây giờ, coi người chung quanh như không khí, đắm chìm trong thế giới của riêng mình, không muốn tiếp xúc với người khác.
Cao Mẫn Nhã được cho là kiểu người rất hút trẻ con. Lúc trước cô đã chuẩn bị không ít đồ chơi và truyện tranh, nhưng bây giờ thấy Kiều Kiều hoàn toàn phớt lờ mình, cô cũng không còn cách nào khác. Dù cô chủ động đến gần bắt chuyện với Kiều Kiều thì cũng không thể khiến cậu bé đáp lại một chữ.
Lâm Giai Hiên đóng cửa nhà bếp, bưng bát đũa đi ra cũng thở dài, đi tới muốn bế Kiều Kiều lên, nhưng lại bị cậu bé xoay người né tránh. Đôi mắt đen láy tròn xoe của Kiều Kiều nhìn mẹ không chớp mắt, mãi tới khi Lâm Giai Hiên bất đắc dĩ nghiêng người, cậu bé mới tiếp tục đi về phía trước, đứng bên ghế dựa của mình chờ mọi người cùng nhau ngồi vào bàn.
Được rồi, mặc dù không nói một lời nhưng vẫn rất lễ phép. Một bé trai năm tuổi làm đến nước này đã là giỏi lắm rồi, trưởng thành rất sớm.
“Chúng ta cũng ăn cơm đi!” Lâm Giai Hiên vỗ lên lưng Hứa Ngai và Cao Mẫn Nhã, sau đó tháo tạp dề, múc cơm vào khay cơm trẻ con cho Kiều Kiều trước.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT