Tim cậu đập dồn dập, tai nóng bừng, lòng bàn tay còn hơi đổ mồ hôi. Nhìn khuôn mặt Nhiếp Tử Hàm ba giây, Hứa Ngai nhận ra có lẽ cậu đang căng thẳng.
Đúng vậy, trí nhớ của Hứa Ngai rất tốt. Trong cuốn “Hướng dẫn cách thể hiện cảm xúc và quản lý bản thân” có nhắc đến trường hợp tương tự, cậu lập tức đặt mình vào hoàn cảnh đó.
Lần đầu tiên căng thẳng, cảm giác này cũng mới mẻ ghê!
Hứa Ngai âm thầm hít một hơi thật sâu, nhìn thẳng vào đôi mắt đen nhánh của Nhiếp Tử Hàm, siết chặt nắm tay, lắng nghe nhịp tim đập thình thịch, rồi cảm nhận gương mặt mình đang nóng bừng rõ rệt.
Vậy là chạm mắt với người khác cũng làm cậu hồi hộp hơn sao?
Nhưng lúc này, Nhiếp Tử Hàm lại quay mặt nhìn về phía Cửa Hàng Chuyên Bán Thất Tình, khóe môi hơi cong lên. Sau đó, anh ngại ngùng hỏi: “À, mấy ngày nay tôi thấy có một cậu học sinh sáng đi tối về. Cậu ấy là người nhà của cô à?”
Không giống như Cửa Hàng Chuyên Bán Tình Yêu lúc nào cũng đông khách, Cửa Hàng Chuyên Bán Thất Tình đã vắng vẻ đến mức chỉ còn mỗi Hứa Ngai ra vào. Vậy là, Nhiếp Tử Hàm hỏi thế tức là vẫn chưa nhận ra thân phận của cậu?!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT