Trên đường đi, tôi và Triệu Vũ im lặng, không ai nói với ai câu nào.
Chỉ đến khi xe rẽ vào khu chung cư của anh ấy, tôi mới lên tiếng:
“Đây không phải nhà tôi.”
Triệu Vũ đưa tôi về nhà anh ta.
Tôi ngồi trước bàn ăn, ngẩn người nhìn bức ảnh chụp tập thể của đội họ đặt trên tủ.
Anh ấy hỏi tôi mấy lần: “Uống trà hay nước cam?” Nhưng tôi không đáp lại.
Nước mắt cứ thế lặng lẽ rơi xuống.
Trong ảnh, Chu Dực làn da rám nắng vì dãi dầu, nhưng nụ cười vẫn rạng rỡ như ánh mặt trời.
“Tại sao lại là em trai tôi? Tại sao lại là nó?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT