Đương nhiên cô có thể hỗ trợ nhưng chuyện này vẫn phụ thuộc chủ yếu vào ông anh trai nhà mình. Nếu anh ấy thích Thẩm Thanh Thanh thì quá tốt nhưng nếu thật sự làm cách nào mà anh ấy cũng thích Thẩm Thanh Thanh thì không còn cách nào cả.
"Được, nếu chuyện này thành công, chắc chắn tớ sẽ cho cậu một khoản lì xì thật lớn!" Thẩm Thanh Thanh hào khí vạn trượng mà vỗ ngực của mình.
Thẩm Thính Hồng cũng học theo bộ dạng của cô ấy mà vỗ ngực của mình/Được, chắc chắn tớ sẽ làm hết sức.
Thế là hai người vui vẻ cùng nhau lên thị trấn, trước đây khi ra khỏi thôn Thẩm Thính Hồng đã đi thẳng lên huyện thành nên chưa bao giờ đi dạo quanh thị trấn một cách nghiêm túc. Thật ra nơi gọi là thị trấn này cũng không khá hơn các vùng nông thôn là mấy, chỉ là có nhiều hơn vài căn nhà xi măng mái ngói tuy vậy nhưng bên trong cũng toạ lạc không ít nhà ở vách đất.
Thứ khác biệt duy nhất với thôn của họ chính là ở thị trấn có các con đường phố.
Hai bên đường đường phố cũng có vài cửa hàng mặt tiên nhưng đó đều là cửa hàng quốc doanh vì bây giờ nhà nước vẫn đang cấm buôn bán.
Ven đường có thể nhìn thấy trên các cửa hàng đều có tấm bảng ghi hai chữ "Quốc doanh'.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT