Lúc này Lưu Nguyệt và Thẩm Đại Cường đi mượn cân đã trở về, đúng lúc nghe được tất thảy những lời này.
Lưu Nguyệt bước nhanh vào nhà, sau đó nói với Thẩm Thính Hồng,/'Cái đứa nhỏ này, sao con không nói cho mẹ biết sớm? Vậy thì nhà ta đừng bán thịt lợn rừng khô giòn nữa, người Tiểu Diệp cũng có sức mạnh rất lớn, chúng ta cứ làm thành món thịt muối đi. Dù sao thì cũng sắp đến mùa lạnh, thời tiết đó có thể bảo quản thịt được rất lâu. Nếu lỡ như thằng bé vê nhà ăn Tết thì nhà ta mang thịt sang cho thằng bé, nếu không về thì nhà ta gửi lên quân khu."
Bà an bài mọi chuyện đâu ra đấy nhưng Thẩm Thính Hồng thực sự toát mồ hôi lạnh ròng ròng khi nghe thấy những lời này.
"Mẹ, Diệp Thận Ngôn nói khả năng cao năm nay sẽ không có suất được về nhà, không những thế hiện tại anh ấy không ở quân khu."
Lưu Nguyệt nghĩ nghĩ,'Hiện tại thằng bé không ở trong quân khu nhưng kiểu gì chẳng phải về đúng không? Nếu chúng ta gửi đi thì kiểu gì nó chả nhận được."
Thẩm Thính Hồng vội vàng ngăn cản,'Mẹ, mình không thể làm xằng bậy được, bên quân đội người ta điều tra lai lịch ghê lắm! Vốn dĩ số thịt này của nhà ta có lai lịch không chính đáng, nếu làm như vậy không phải là vội vàng đẩy Diệp Thận Ngôn vào hố lửa sao?”
Lưu Nguyệt tưởng tượng, chuyện đúng thật là như vậy nhưng sao mà bà cứ cảm giác nhà mình lợi dụng người khác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT