Thẩm Thính Hồng nhìn thấy bàn tay Tống Khiết đang hướng về mình, theo bản năng chuẩn bị né tránh nhưng cô lại phát hiện, nữ giáo viên bên cạnh trực tiếp đỡ lấy cái tát của Tống Khiết.
Rõ ràng là nữ giáo viên vốn nhìn rất hiền lành và hào phóng nhưng bây giờ thật giống anh hùng.
Trong lòng Thẩm Thính Hồng cảm thấy rất ấm áp, cảm giác được người khác bảo vệ thật tốt.
Giáo viên ở kiếp trước là một kẻ chỉ biết nịnh nót, ánh mắt giỏi suy diễn đến cực hạn, việc đầu tiên sau khi đi học là điều tra gia cảnh của học sinh. Thẩm Thính Hồng là một đứa trẻ mồ côi nên không được giáo viên coi trọng.
Sau này khi có người khinh thường vì gia cảnh của mình, cô sẽ đến tìm giáo viên chủ nhiệm, lúc đó chỉ nhận được câu trả lời là/Tại sao bạn học bắt nạt con mà không bắt nạt người khác? Đôi khi phải tự kiểm điểm bản thân xem đã làm sai cái gì."
Thật nực cười, sau này có người khinh thường thì cô trực tiếp đánh trả, không bao giờ đi tìm giáo viên đòi lại sự công bằng cho mình nữa bởi vì cô biết điều đó vô dụng.
Nhưng bây giờ đây, cô lại được bảo vệ bởi cô giáo mà nguyên chủ mới chỉ gặp vỏn vẹn vài lần, có khi đối phương còn không biết tên mình nên trong lòng cô cảm thấy rất ấm áp dễ chịu.
"Vị bạn học này, phiên cô chú ý lời nói hành động và lời nói của mình. Nếu thật cô sự muốn đánh người, chúng tôi sẽ báo công an.' Thời điểm nữ giáo viên nói chuyện cô ấy rất nghiêm túc, có thể dễ dàng thấy được cô ấy đang tức giận.
Tống Khiết sững sờ một chút, sau đó ngồi bệt xuống mặt đất rồi bắt đầu khóc nói: "Tất cả các người là một đám, tất cả đều bắt nạt tôi."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play