"Vị phụ huynh này, chị nói như vậy là không đúng rồi, chẳng phải ngay cả đứa trẻ con cũng biết làm hỏng đồ của người khác thì phải đền sao?" Người giáo viên vừa giúp đỡ không chịu được nữa nói. Vị phụ huynh này không phải nhìn thấy cô bé này chỉ có một mình dễ bắt nạt sao?
"Bạn học, cháu thấy đấy, cháu và con gái cô cũng là bạn chung lớp với nhau, ít nhất chuyện này cũng không cần phải làm âm ï như vậy. Chắc là cháu đã dùng phích nước kia rồi đúng không? Vậy cô đền cho cháu hai đồng, cháu thấy thế nào?
Mẹ Tống thấy cả hai giáo viên đều bênh vực Thẩm Thính Hồng nên không dám bồi thường nhưng kết quả này cũng chẳng khác không bồi thường là bao.
Một phích nước nóng có giá năm đồng, mẹ Tống trực tiếp trả giá hơn nửa. Dù lùi lại mười năm trở về những năm 1960 thì lúc đó một phích nước đã có giá ba đồng, chưa kể đến việc còn phải có thêm phiếu công nghiệp mới mua được.
Ngày nay tem phiếu quý giá như tiền, thậm chí đôi khi tem phiếu còn khó có được hơn tiền. Phương án giải quyết của mẹ Tống rõ ràng không thành tâm.
"Cô này, cô cảm thấy việc bồi thường như này hợp lý đúng không? Hay là để cháu ra một giải pháp để cô không bị mất tiên." Thẩm Thính Hồng mặt không cảm xúc nói.
Mẹ Tống nghe được lời này vui mừng khôn xiết, nếu không phải đền tiền thì đúng là giải pháp tốt nhất, 'Cô biết cháu là người nhìn có vẻ tốt bụng mà, cháu nói cho cô xem phương án của cháu là gì đi!"
Mẹ Tống chỉ nghĩ đến giải pháp tồi tệ nhất mà Thẩm Thính Hồng có thể nghĩ ra là yêu cầu đuổi học Tống Khiết, nếu như vậy thì càng tốt, quá hợp với mong muốn của mình rồi!
Chỉ là tự thôi học khác với bị đuổi học, đến lúc đó chắc chắn hàng xóm láng giềng sẽ bàn tán.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT