"Thầy ơi, em cầu xin thây, em vẫn muốn tiếp tục đi học để tốt nghiệp. Em vẫn còn một số kiến thức chưa học Kĩ, thật sự em rất thích đi học.' Coi như Tống Khiết cũng đắn đo tới việc thây giáo dễ xúc động nên bắt đầu nói ra chuyện yêu thích học tập, quả nhiên biểu hiện của thây Trần bắt đầu nới lỏng.
Thẩm Thính Hồng có thể nhìn ra kỹ xảo này của Tống Khiết nhưng cũng không vạch trần, chỉ lẳng lặng nhìn.
Như vậy cũng hoàn toàn trái ngược với Tống Khiết đang la khóc ầm ï, trong văn phòng còn một người giáo viên khác. Tuy rằng cũng cảm thấy khá đồng tình với Tống Khiết nhưng cũng cảm thấy tính tình của Thẩm Thính Hồng thật tốt.
Rõ ràng bản thân bị oan ức nhưng không gây rắc rối gì cả.
Trong trí nhớ của nguyên chủ, thây Trân này là một giáo viên rất có trách nhiệm. Hơn nữa, trước đó ông ấy vẫn luôn chiếu cố nguyên chủ nên cô cũng không muốn ông ấy khó xử.
"Bạn học Thẩm Thính Hồng, em có ý kiến gì về chuyện này không?" Thầy Trần nhìn Thẩm Thính Hồng.
Xét cho cùng thì trong truyện này, người chịu tổn hại là Thẩm Thính Hồng. Bản ông ấy dù là một người giáo viên nhưng cũng không thể vì mình đồng tình với một học sinh nào đó mà làm mất đi tính công bằng.
"Thưa thầy, không phải do em cứ dây dưa chuyện này mà thật sự để mua cái phích nước này, ba mẹ em đã phải tiết kiệm phiếu công nghiệp rất lâu. Nếu hai người họ biết phích nước của em bị vỡ, nhất định sẽ rất khổ sở, rốt cuộc họ cũng chỉ là người nông dân bình thường nên rất khó để mua thêm một cái phích nước khác.'
Thẩm Thính Hồng cũng tỏ ra rất buồn bã, Tống Khiết thích giả vờ, vì vậy nên cô sẽ dùng ma pháp để đánh bại ma pháp.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play