Ba người cậu còn muốn đưa tiên cho Thẩm Thính Hồng, nhưng nói thế nào Thẩm Thính Hồng cũng không nhận.
Gia đình họ không thiếu số tiền ít ỏi này, cuộc sống của các người cậu nhà họ Lưu chỉ khá hơn hầu hết người dân trong thôn một chút, bảo là rất tốt thì không phải. Nếu cô nhận số tiền này, chắc chắn trong lòng sẽ cảm thấy rất áy náy.
Hai chiếc xe đạp ở nhà cũng lần lượt được tặng cho nhà họ Lưu và nhà Thẩm Vệ Quân. Những thứ họ không thể mang đi, cho được gì thì cho hết. Cô cũng biết trong lòng các cậu cũng băn khoăn nhưng dù thế nào cô cũng sẽ không lấy số tiên này.
Thẩm Vệ Quân và Lý Tú Lan đã sớm chuẩn bị tinh thần, xua tay. Cho đến khi bọn họ xoay người rời đi, Lý Tú Lan mới không khỏi rơi nước mắt. "Sao lại khóc? Không phải là bọn trẻ không về đâu. Hơn nữa, chúng cũng sắp vào đại học ở Bắc Kinh, chúng ta nên vui vẻ mới phải." Nhìn thấy vợ mình khóc, thực ra Thẩm Vệ Quân cũng cảm thấy khó chịu, nhưng là một người đàn ông, ông ấy có sĩ diện của mình, muốn khóc thì phải vê nhà trốn vào giường rồi mới khóc.
Thấy ông ấy mạnh miệng, Lý Tú Lan bĩu môi, ý tứ là kiêu ngạo, không biết về đến nhà sớm sẽ khóc như thế nào.
Cả nhà mua phiếu hai toa giường nằm nhưng vẫn hơi chật.
Nhưng tốt nhất là mọi người cùng chung sống để không gây rắc rối khi liên lạc với người khác.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play