Thật ra xô Diệp Thận Ngôn mua không lớn lắm, hải sản ở đây cũng không nhiều. Bốn người ăn, không cần ăn gì khác, vừa đủ để no nê.
Thẩm Thanh Thanh bị đồ ăn ngon thuyết phục, vừa đi ra ngoài giơ ngón tay cái với nhân viên trước đó,'Nấc! Tay nghề của đại sư phó thật tốt!"
Mọi người đều chết lặng.
Tiếp theo họ sẽ đi mua sắm, đã có phiếu ngoại hối trong tay, mục tiêu đầu tiên đương nhiên là cửa hàng Hoa Kiều.
Rốt cuộc mọi thứ ở Cung Tiêu Xã và Cửa hàng bách hóa vân như cũ, ngoại trừ một số đặc sản địa phương thì chỉ có việc quần áo ở Thành Đô đẹp hơn, thời trang hơn những nơi khác, ngoài ra không có gì đặc biệt.
Mà thôn Đoàn Kết của bọn họ cũng tự sản xuất được quần áo. Thậm chí, quần áo do Thẩm Thính Hồng thiết kế trông đẹp hơn quân áo ở đây nên họ không có nhiều hứng thú với quân áo.
Hiện tại Lưu Nguyệt cũng đã bắt đầu học thiết kế quần áo. Tuy rằng vẫn chưa có nhiều ý tưởng như Thẩm Thính Hồng, nhưng cũng phải nói ở một phương diện nào đó bà tốt hơn Thẩm Thính Hồng, càng phù hợp hơn về mặt thẩm mỹ của thời đại này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play