"Ai da, em út em nói xem cả nhà em về là tốt rồi, sao phải mang theo nhiều đồ thế này làm gì?" Hồ Tiểu Tuệ là người tiến lên đầu tiên, đây là người khéo ăn nói nhất trong ba người con dâu của nhà họ Lưu.
Ngoài miệng nói như vậy nhưng tay cứ lấy đồ vật mà không có chút ngượng ngùng nào.
Nhưng người nhà Thẩm Thính Hồng không cảm thấy đây là chuyện gì to tát, vốn là đồ mua rồi xách về, không nhận thì phải nhét vào.
Huống chi, bản thân Lưu Nguyệt cũng khá hài lòng với ba người chị dâu này. Rốt cuộc dù bà có gặp chuyện gì thì ba người chị dâu này chưa làm gì hàm hồ cả.
Tiểu tâm tư là có nhưng không ảnh hưởng đến toàn cục. "Tú Tú ở đâu rồi?" Lưu Nguyệt vừa mở miệng liên hỏi cháu dâu cả ở đâu. Không có cách nào khác, trước mắt nhà họ Lưu chỉ có cô ấy sinh con, đương nhiên sẽ nhận được sự chú ý.
"Đang ở trong phòng với đứa bé, có thể đứa bé đã ngủ rồi. Đợi lát tỉnh sẽ để Tú Tú bế bé ra để ôm bà cô và dì Thính Hồng một cái, dính được chút không khí vui mừng của hai người." Hà Ái Phân cũng cười tươi như đoá hoa cúc, quá nhiều, năm này nhà cô em chồng mang về nhà nhiều đồ quái
"Haiz, chị nói gì thế!" Lưu Nguyệt cảm thấy lần này trở vê bâu không khí của bà với các chị dâu không còn tự nhiên như trước, cũng dở khóc dở cười.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play