Lý do Trương Tố Cầm được gọi đến đây là vì cả Lưu Nguyệt và Ngô Vân đều không thể làm những việc như khóc lóc, gây rối và treo cổ tự vẫn, nhưng Trương Tố Cầm thì có thể.
Không nói đến chuyện khác, nhìn Trương Tố Cầm như vậy, Lưu Nguyệt và Ngô Vân liếc nhau, hiếm khi họ mới thấy người chị dâu này vừa mắt.
"Được được, vợ thằng cả đừng ồn ào nữa. Đây là quyết định riêng của mẹ con, cha chưa chết đâu, chắc chắn cha sẽ không đồng ý việc này" Ông nội Thẩm chỉ cảm thấy đau đầu. Vấn đề là, ông lão từng có danh tiếng tốt, nhưng bây giờ ông lão thực sự đã mất tất cả.
Phải biết rằng trong dịp Tết nhất này, mọi người đều không đi làm, biết ở đây có rất nhiều trò vui để xem nên rất nhiều người đến xem vui. Không cần phải suy nghĩ cũng biết rằng trong những ngày tới, mình sẽ lại trở thành trung tâm của chủ đề.
Chỉ nghĩ đến thôi cũng đau đầu.
Nếu bà vợ già vẫn tiếp tục hành động như vậy, ông lão thật sự không thể sống thêm mấy năm nữa.
Nghe được lời của cha chồng, Trương Tố Cầm không có ý định kiềm chế bản thân, càng la hét, bà ta càng trở nên khoa trương. Tưởng tượng đến giờ Thẩm Hữu Vi còn chưa có tiền cưới vợ, mà nhìn mắt thường còn thấy cuộc sống vợ thăng hai và vợ thằng ba càng ngày càng tốt, đôi mắt ục ục chuyển vài vòng, thậm chí còn gạt cả chuyện việc hiếu kính đã hứa trước đó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT