Bà nội Thẩm vốn đang im ỉm như chim cút thì đột nhiên ngẩng đầu lên nói với ông nội Thẩm,' Thật ra tôi thấy lời vợ thẳng cả có lý. Dù gì Ni Nhi cũng là người phụ trách xưởng bên kia, Thanh Thanh cũng có thể hỗ trợ nói đỡ với Thẩm Vệ Quân một câu. Hay sang năm cứ để nhà thằng cả tham gia vào việc làm ăn buôn bán được không?"
Ánh mắt của ông nội Thẩm tối sầm lại, bà vợ mình ngày càng hồ đồ. Vì bà lão mà nhà thằng ba không tặng đồ đến nhà nữa. Giờ bà lão lại càng ngu muội, cũng không còn cách nào...
"Ăn cơm của bà đi!" Ông nội Thẩm quát lớn.
Thấy có người nói đỡ cho mình, lá gan của Trương Tố Cầm lớn hơn không ít. "Không sai, nói trắng ra, hiện tại trong xưởng ngươi không phải do mấy người định đoạt sao? Nếu mấy người thực sự có tâm chỉ cân kéo Thẩm Đại Lực vào một chút là được. Như vậy cuộc sống nhà chúng tôi sẽ tốt hơn, sau này chúng ta sẽ hỗ trợ cho nhau phải không? Nếu không, cuộc sống của nhà tôi mà không tốt, là anh em, mấy người không thể đứng nhìn đúng không?"
Ý tứ rất rõ ràng, đơn giản chính là nhìn năm nay xưởng có thể kiếm tiền nên muốn bọn họ kéo Thẩm Đại Lực vào làm cùng. Nếu không chịu thì cuộc sống nhà họ khó khăn thì thằng hai và thằng ba phải hỗ trợ.
Còn về cách giúp đỡ thì phải là tiên hoặc thức ăn.
"Đã cho chị mặt mũi rồi, có phải chị thấy tôi dễ quá mà lấn lướt không hả?" Lưu Nguyệt cau mày đặt đũa xuống,'Hôm nay vốn là đêm giao thừa, mọi người đều vui vẻ, nhưng chị lại muốn cầu xui xẻo. Cho dù chị không chuẩn bị gì cũng không sao, còn chị là chỗ này chỗ kia không thoải mái, ai có thể chiêu chuộng được chị hả!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play