Với sự vô liêm sỉ của Hàn Cần, đây cũng không phải chuyện không thể. Lúc đó hứng lên cô ta lại hãm hại anh trai cô thì sao?
"Có thể việc này sẽ làm phiền chú đại đội trưởng một chút." Thẩm Thính Văn nói, trong mắt có chút thiếu kiên nhẫn.
Từ trước tới nay, anh chưa bao giờ nghĩ một cô gái lại có thể vô liêm sỉ đến mức này. Kể từ khi lời đồn được lan truyền rộng rãi ra, cô ta không bao giờ nghĩ đến chuyện nếu anh không muốn cưới thì sau này thanh danh của cô ta không còn gì sao?
Hay Hàn Cần cho rằng nhất định anh sẽ cưới cô ta?
Nghĩ đến Thẩm Thanh Thanh nhàn nhã, lại nghĩ đến Hàn Cần, Thẩm Thính Văn cảm thấy như nuốt phải một con ruồi, sao có thể kiêu ngạo như vậy? "Đúng vậy, chúng ta phải đến tìm chú đại đội trưởng!" Thẩm Thính Võ vỗ bụp vào đùi của mình/Cái loại người tác phong bất chính như này, sao lại được dạy các búp măng non của thôn?”
Khoé mắt của Thẩm Thính Hồng cong lên,Anh hai, anh còn biết chụp mũ (*) cho người khác cơ đấy!"
(*) Quy cho người khác khuyết điểm nặng về tư tưởng một cách chủ quan, không có căn cứ
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT