Sau khi câm giấy thấm dầu ra khỏi cửa lớn Cung Tiêu Xã, Thẩm Thính Hồng liên nhìn thoáng qua đồ ở bên trong. Đúng thật là ở bên trên có vụn bánh quy và một ít bánh quy vỡ nhưng khi dùng tay gạt ra, cô có thể nhìn thấy bên trong có một ít miếng tuy không được hoàn chỉnh nhưng coi được coi là miếng bánh quy lớn.
Tức khắc cô dở khóc dở cười.
Mặc dù hôm nay khởi hành không thành công, nhưng trên đường trở về tâm trạng của Thẩm Thính Hồng vẫn rất tốt, không phải chỉ là có chút thất bại sao? Nó không thể làm khó cô chút nào.
Sau cơn mưa trời lại sáng, hơn nữa đây là bước đầu trong sự nghiệp của mình. Nếu bị đánh bại luôn ở chỗ này thì quá lom dom. Khi Thẩm Thính Hồng trở về nhà, Lưu Nguyệt vẫn đang bận rộn với công việc trong tay.
"Ni Nhi, con đã về rồi đấy à."
"Dạ, mẹ cũng nghỉ ngơi một chút đi." Nhìn mắt Lưu Nguyệt có chút đỏ là Thẩm Thính Hồng đã biết nhất định mẹ không được nghỉ ngơi nhiều.
"Như này đã là cái gì, đây chẳng phải công việc nặng nhọc, nó nhẹ nhàng hơn làm nông rất nhiều. Đặc biệt là bức tranh con đưa cho mẹ rất đẹp nên thành phẩm làm ra cũng đẹp thực sự.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play