Thật ra cả nhà ở chung với nhau cũng không có vấn đề gì nhưng người nhiều, tâm tư cũng nhiều lên. Cho dù cùng chung sống với nhau thì cũng không tránh khỏi nghĩ đến gia đình nhỏ của chính mình.
"Tuy nhiên, bà ngoại con định để qua năm sau mới nói chuyện này, đến lúc đó nhà ta cũng phải về một chuyến."
Chắc chắn Tiêu Kiến Phương muốn chia ít đồ cho bà, rốt cuộc vời trình độ thương yêu của mẹ với mình thì Lưu Nguyệt cảm thấy chuyện này không ngoài ý muốn chút nào.
Nhưng bà cũng hiểu rõ, vì ba người anh trai, bà không thể nhận được số tiên này được.
Bản thân mình đã gả ra ngoài rất nhiều năm, các loại tiền ở trong nhà đều do mấy người chị dâu kiếm vào sau này. Nếu lúc này mà bà còn trở về đòi chia tiên thì quá là không hợp tình hợp lý.
Tuy vậy vẫn phải về nhà một chuyến, rốt cuộc phân gia là đại sự, cũng không vội vàng như quyết định phân gia của gia đình họ Thẩm.
Cả nhà đạp ánh trăng chậm rãi trở về thôn Đoàn Kết, chạy đi chạy lại một chuyến như vậy, ai nấy đều thực sự mệt mỏi, vê nhà tắm rửa xong xuôi thì trực tiếp đi ngủ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play