Nhưng đại đội cũng đã có Diệp Thận Ngôn tham gia quân ngũ, đôi khi một năm cũng chẳng thể trở về nhà vài lần nên Lưu Nguyệt không đồng ý với chuyện này, chuyện này cứ gác lại như vậy.
Thật ra, Thẩm Thính Võ cũng là người tâm đại, cũng không cảm thấy khổ sở. Dù sao anh ấy có rất nhiêu sức lực, sử dụng nó ở nơi nào cũng vậy thôi.
Tuy nhiên anh ấy vẫn hiểu được một vài quy tắc của quân nhân, đặc biệt là theo cấp bậc hiện tại của Diệp Thận Ngôn, muốn xuất ngũ cũng không phải chuyện dễ dàng gì.
"Đúng thật là không dễ dàng gì nhưng trước đây em lập không ít công, hơn nữa lấy tình trạng thân thể lần này, dù có trở về thì chưa chắc có thể leo lên. Lúc làm nhiệm vụ cũng sẽ bị hạn chế nên chắc hẳn yêu cầu này sẽ được phê duyệt."
Đừng tưởng rằng trong khoảng thời gian này Diệp Thận Ngôn không khác gì người bình thường nhưng trước khi trở lại thôn, lúc anh ở bệnh viện có thể nói như vừa bò ra từ quỷ môn quan ra. Trong khoảng thời gian này, dù số lần Thẩm Thính Hồng sử dụng nước trong không gian cho anh không ít nhưng cũng chỉ khôi phục được các hoạt động sinh hoạt thường ngày.
Huấn luyện bên trong quân đội không chỉ đơn giản là các cách vận động kịch liệt mà đó tuyệt đối là vận động cường độ cực kỳ cao. 
Thẩm Thính Hồng nghe anh nói vậy cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, nước giếng không phải thân dược. Tuy đúng thật nó đẩy nhanh quá trình lành lại vết thương nhưng cũng không thể giúp Diệp Thận Ngôn khôi phục lại về trạng thái trước khi bị thương được, ít nhất thì nó vẫn yêu cầu phải sử dụng một thời gian rất dài.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play