Thật ra Lưu Nguyệt nghĩ như vậy cũng không kỳ lạ, dù sao trước đây nguyên chủ không bao giờ phải làm công việc này. Lúc cô xuyên đến đây đã gần tốt nghiệp, sau khi vê nhà lại chăm chỉ nấu cơm, làm vậy khó tránh khỏi việc bà sẽ đa nghi.
Thẩm Thính Hồng cười ôm lấy cánh tay mẹ mình/Mẹ, con còn lâu mới để mình phải chịu uất ức nhưng thật sự con rất thích nấu cơm. Hơn nữa mẹ, ba và anh trai ngày nào cũng phải làm lụng rất vất vả, mọi người thương con thì con cũng rất thương mọi người."
Lưu Nguyệt bị chọc đến cười lớn,Con bé này, cái miệng con ngày càng dẻo rồi đó."
Thẩm Thính Hồng vui vẻ cười nói, Mẹ, con có lừa mẹ đâu, những gì con nói đều xuất phát từ tận đáy lòng." "Được, được! Ni Nhi nhà ta đã thật sự trưởng thành rồi." Lưu Nguyệt cười rồi nhéo nhẹ cái mũi của Thẩm Thính Hồng nhưng vào thời điểm Thẩm Thính Hồng quay đầu dọn đồ ăn, Lưu Nguyệt nhìn theo bóng dáng con gái với ánh mắt phức tạp.
Ngày tháng cứ vậy trôi qua, chớp mắt cái mà vụ thu hoạch đã kết thúc. Sức khoẻ của Diệp Thận Ngôn đã khôi phục gần như hoàn toàn, ít nhất là nhìn không khác người thường là bao.
Anh cũng thực hiện lời hứa của mình, sau khi thân thể khoẻ hơn liền đi một chuyến đến huyện thành để viết một bức thư cho người bạn mà mình nói đến.
Vụ thu hoạch đã kết thúc, trên những khuôn mặt mệt mỏi của mọi người đều mang theo sự vui vẻ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT