Chưa đến chốc lát sau, mấy người Thẩm Đại Cường đã trở về, hiện giờ Thẩm Thính Hồng hay nấu cơm cho nhà đặc biệt gần đây đã đến vụ thu, biết họ rất mệt nên trước khi họ về Thẩm Thính Hồng đã nấu cơm xong xuôi, mọi người về nhà cơm nước xong xuôi là đi nghỉ ngơi được rồi.
"Hôm nay con lại nấu món ngon gì thế?" Lưu Nguyệt đi vào phòng bếp, lại hỏi.
"Hôm nay con lên thị trấn, thấy có người bán móng giò mà không cần tem phiếu nên con mua về."
Những thứ người lãnh đạo đưa cho Diệp Thận Ngôn trước đó đã ăn hết từ lâu nên Thẩm Thính Hồng mới muốn mang hai cái móng giò về nhà.
Thật ra không phải cô không mua thịt trực tiếp được mà do thịt lợn rừng ở nhà ăn còn chưa hết đâu nên cô mới không lấy thịt ra làm qì.
Lưu Nguyệt gật đầu, sau đó nhìn về phía Diệp Thận Ngôn, 'Tiểu Diệp đi được rồi à?"
"Vâng ạ! Dì Lưu, nhờ sự chăm sóc của mọi người trong khoảng thời gian này mà hôm nay cháu thử đi lại đã không có vấn đề gì. Diệp Thận Ngôn nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT