Thẩm Thính Võ ngẩng đầu lên, đôi môi đã sưng đỏ, Thật sự ăn ngon lắm, bé út, tay nghề của em tốt quá, chẳng qua là hơi cay một chút thôi.
"Cay mà con còn ăn nhiều thế à?" Lưu Nguyệt trừng mắt liếc nhìn thằng con thứ hai của mình, tuy miệng chê nhưng thân thể rất thành thục mà múc một bát canh cho con.
Sau khi Thẩm Thính Võ to ùng ục hết bát canh mới nói, Thật sự ăn quá ngon, dù cay nhưng con không nhìn được, ăn một miếng càng muốn ăn hơn nữa."
Thẩm Thính Hồng nhìn về phía Diệp Thận Ngôn, cô đã sớm phát hiện người đàn ông này thi thoảng cứ liếc nhìn vào đĩa thịt thỏ xào cay. Cuối cùng cô không thể nhẫn tâm được nữa, đứng dậy đi đến phích nước ấm rót ra một bát nước sôi để nguội rồi đặt trước mặt Diệp Thận Ngôn lúng túng nói, Anh ăn chút đi, nó cay thật đó! Không biết thân thể bây giờ của anh có tiếp thu được hay không, hay dùng nước rửa qua rồi ăn xem sao?”
Hơi thở quanh thân Diệp Thận Ngôn đều trở nên nhẹ nhàng hơn, ánh mắt nhìn về phía Thẩm Thính Hồng cũng có phần vui mừng. Tiểu yêu tinh này thật thiện lương.
Thẩm Thính Hồng không biết suy nghĩ của người này, nếu cô biết thì bát nước nguội không phải để trước mặt mà là hắt vào người anh.
Lưu Nguyệt và Thẩm Đại Cường mắt nhìn mắt tim nhìn tim. Sau khi liếc nhìn nhau, cả hai đều ăn ý không nói gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play