Quả nhiên xuống dưới chân núi liên gặp phải những người đang làm công, thấy con thỏ hoang trong tay Thẩm Thính Hồng, hai mắt của cả đám người đều sáng bừng lên.
Chỉ là bình thường, loại con mồi nhỏ như này ai bắt được thì của người nấy. Thật ra chẳng có ai dám nói cô đào góc tường của chủ nghĩa xã hội, rốt cuộc ở thời đại này làm gì có ai không xuống sông bắt cá hay lên rừng nhặt vài thứ gì đó. Nếu vì đỏ mắt ghen tị mà dám đi tố cáo thì đừng ai hòng chiếm được món lợi gì.
Đây là ước định mà thành quy luật, sở dĩ Thẩm Thính Hồng dám câm xuống cũng vì nguyên nhân này. Có đồ qua con đường minh bạch thì tất thảy đều là đồ vật quang minh chính đại.
Đương nhiên, không phải lân nào nhặt được đồ cũng lấy ra cho người khác xem. Thẩm Thính Hồng không phải là người ngu ngốc nên đây là lần đầu tiên.
Nếu lần nào cũng để họ nhìn thấy, càng nhiều lần sẽ chọc phải rắc rối.
"Hôm nay vận khí của Ni Nhi nhà họ Thẩm không tệ!"
"Chậc chậc, con thỏ này béo thật đấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT