Chỉ trong thời gian mấy hơi ngắn ngủi, mấy chục người đã ngã xuống đất toàn bộ.
Liễu Tương nhíu mày nhìn một vòng, cười lạnh nói: "Một đám vô dụng!"
Ngay cả một phần sức lực nàng cũng chưa dùng đến, những người này lại không có một người nào có thể qua chiêu thứ hai ở trên tay nàng, đủ để thấy bình thường lười biếng đến cỡ nào!
Tạ Hành liếc mắt nhìn nàng, thấy sạch sẽ rồi mới dời tầm mắt đi, nhìn về phía Lương Thiếu Nhân.
Liễu Tương đoán chừng Tạ Hành để ý đến vết máu bắn lên mặt nàng cho nên vừa rồi nàng đã dùng sống đao, không để máu đổ.
Lúc này đáy mắt Lương Thiếu Nhân cũng bắt đầu hiện lên vẻ hoảng sợ, trừng mắt nhìn Liễu Tương: "Ngươi... rốt cuộc ngươi là ai?"
Lúc này Lưu Bân mới nhẹ giọng dặn dò Lưu Thành vài câu, sau đó sải bước đi đến trước Lương Thiếu Nhân, cách rất gần, ông ta liếc mắt một cái đã nhìn thấy ngọc bội bên hông Tạ Hành, chất lượng đồ như thế này cũng không thấy nhiều, hơn nữa hoa văn trên ngọc bội giống như đã từng quen biết nhưng nhất thời ông ta lại không nhớ ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play