Dưới sự áp giải của quan binh, xe ngựa chậm rãi chạy về phía huyện nha.
Từ xa xa Tiết cô nương thấy xe ngựa chạy tới, trong lòng có chút bất an. Nàng biết Lương Thiếu Nhân vẫn luôn tìm vị công tử và phu nhân kia, hôm qua không tìm được người, nàng còn thở phào nhẹ nhõm, cho rằng bọn họ đã rời đi. Nhưng sáng sớm hôm nay một đại đội quan binh đi qua trước sạp hàng, nàng mơ hồ nghe được nói là đã tìm được người.
Tiết cô nương nắm chặt khăn trải bàn nhìn chằm chằm chiếc xe ngựa kia, trong lòng cầu nguyện ngàn vạn lần đừng là bọn họ, nhưng lúc này, rèm cửa sổ bị mở ra, lộ ra một khuôn mặt diễm lệ.
"Phu nhân..." Tiết cô nương kinh hoảng thấp giọng gọi.
Liễu Tương cũng nhìn thấy nàng ấy, thấy nàng ấy thất kinh, nàng cười nhẹ với nàng ấy rồi buông rèm xe xuống, nói với Lương Thiếu Nhân: "Dừng xe, ta muốn đi mua bánh gạo."
Lương Thiếu Nhân nhìn Tạ Hành bên cạnh nàng, ngoài cười nhưng trong không cười: "Được."
Liễu Tương vì giọng điệu của hắn ta mà cảm thấy lạnh lẽo, động tác đứng dậy dừng lại một chút, kéo rèm xe hướng về một nha dịch bên cạnh xe ngựa nói: "Ngươi, đi mua đi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT