Người vừa lên tiếng lập tức im bặt, sau đó quay sang đồng đội bên cạnh làm khẩu hình. Nếu Khương Trĩ Nguyệt không nhìn nhầm, thì đó chắc hẳn là một câu cảm thán mang ý nghĩa hiện đại kiểu như "Tôi chào thua" hoặc "Thật không thể tin nổi".
Bữa ăn diễn ra trong bầu không khí thoải mái. Sau khi biết được thân phận của Khương Trĩ Nguyệt, mọi người cũng không dám tùy tiện chuốc rượu cô. Trước có "ba ba nhà tài trợ" Khương Biệt, sau có đội phó Hạ Tùy, ai dám lấy rượu ra chuốc người con gái duy nhất trên bàn cơ chứ.
Ăn xong, Khương Biệt đích thân đưa cả hai về. Trên đường đi, anh chẳng hỏi han gì, mà trực tiếp đưa họ về thẳng căn hộ của Hạ Tùy.
Khương Trĩ Nguyệt chỉ xin phép nghỉ đến tối nay. Gần đây, giám thị ký túc xá kiểm tra rất nghiêm ngặt. Cô dựa vào cửa sổ xe, mắt trông theo bóng dáng của Hạ Tùy đang rời đi, dáng vẻ chiến thắng nhưng lại thoáng chút cô đơn. Cô thở dài một hơi: "Anh trai, nếu bị bắt quả tang trốn ra ngoài ngủ, các anh có bị ghi lỗi không?"
Khương Biệt tắt màn hình máy tính bảng trong tay, giữ vẻ mặt lạnh lùng: "Ký túc xá nam khoa Kiến trúc không bị kiểm tra gắt gao."
Khương Trĩ Nguyệt "ồ" một tiếng, cúi đầu nghịch điện thoại, nhắn tin cho Lục Kiều Kiều bảo cô ấy chuẩn bị "đón giá".
Khi xe đi qua cổng trường, gần đến ký túc xá, Khương Biệt đưa tay xoa trán, giọng điệu có chút nặng nề: "Lúc nào rảnh thì về nhà một chuyến, bà nội bị ốm rồi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT