Khương Trĩ Nguyệt lê từng bước nặng nề đến trước mặt Khương Biệt, hai tay đút sâu vào túi áo hoodie. Cô ngẩng đầu, liếc nhìn đám đông đang hóng chuyện ở phía sau bằng khóe mắt, rồi bình thản nói: "Thật ra, anh nên cảm ơn em mới đúng."
Khương Biệt không biểu lộ cảm xúc, hỏi lại: "Cảm ơn em vì sau khi vào đồn cảnh sát vẫn nhớ đến anh là anh trai em à?"
"Không phải." Khương Trĩ Nguyệt nghiêm túc đáp, "Cảm ơn em vì đã giúp toàn trường biết ngay lập tức rằng Khương Biệt đã trở về. Dù gì cũng không phải sư huynh nào đi trao đổi về cũng được một cô gái xinh đẹp như em tỏ tình đâu."
Ánh mắt Khương Biệt trầm xuống, nhìn cô chăm chú: "Đội mũ là có ý gì nữa đây?"
Khương Trĩ Nguyệt cảm nhận rõ ràng luồng khí lạnh đang lan tỏa, cô cứng đầu trả lời: "Sợ anh đánh em."
Cô cẩn thận quan sát sắc mặt của anh, lại lí nhí bổ sung: "Với cả... hơi mất mặt."
Khương Biệt chẳng mấy nhẹ nhàng mà kéo lấy cánh tay cô, nhanh chóng dẫn cô rời khỏi tầm mắt của đám đông. Khi đến một con đường vắng vẻ, anh buông tay cô ra và thẳng tay giật mũ áo của cô xuống.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT