Khương Trĩ Nguyệt muốn khóc mà không có nước mắt. Cô chỉ định lấy chìa khóa mở hộp mà không đánh thức Hạ Tùy, nhưng vì kỹ thuật không thành thạo nên bị bắt quả tang ngay tại trận.
Cô bé mím môi, cố gắng nặn ra một nụ cười vô tội: "Nếu anh cảm thấy thiệt thòi, em cũng không thể để anh sờ lại được đâu."
Hạ Tùy bật cười vì tức: "Em tìm cái gì?"
Khương Trĩ Nguyệt đặt tay còn lại lên hộp hàng: "Em muốn tìm chìa khóa để mở cái này."
Hạ Tùy buông tay cô ra, thò tay vào túi lấy ra một chùm chìa khóa, trên vòng chìa khóa còn gắn một con dao nhỏ của Thụy Sĩ. Anh đưa cho cô, ánh mắt bình thản nhìn cô chăm chú.
Khương Trĩ Nguyệt run rẩy nhận lấy chùm chìa khóa, mở dao gấp ra, cẩn thận rạch lớp băng keo trên hộp. Sau đó, cô nhanh chóng gập dao lại, như thể sợ rằng chỉ cần chậm một giây, thứ nguy hiểm này sẽ kề ngay cổ mình.
Biểu cảm của Hạ Tùy có chút đáng sợ, khiến Khương Trĩ Nguyệt không dám lơ là.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT