Lần đầu tiên Lục Sâm nhìn thấy Mục Hách, cậu đã cảm thấy con hổ này có thân hình và diện mạo thật sự xuất sắc. Chỉ có điều không ổn lắm là… con hổ xuất sắc đó đang đuổi giết cậu.
Lần thứ hai gặp lại Mục Hách, tuy cậu có thể giữ được mạng nhờ ba hoa chích chòe, nhưng trong lòng vẫn là cảm giác căng thẳng nhiều hơn là thán phục.
Nhưng sau đêm hôm qua, khi Lục Sâm một lần nữa nhìn Mục Hách, đột nhiên lại thấy con hổ Đông Bắc này đúng là rất xuất sắc, mọi mặt đều vô cùng vượt trội.
“Mục Hách…” Con hổ từng có va chạm với Mục Hách rồi bị đuổi khỏi khu trung bộ giờ đây bị ném xuống đất. Nó vừa bò dậy liền gầm gừ với Mục Hách, nhưng chỉ là hù dọa lấy lệ. Nó lùi từng bước một, cổ họng vẫn phát ra tiếng gầm mang tính cảnh báo.
“Hửm?” Mục Hách hơi nghiêng đầu, nhìn con hổ đó một cái.
Tuy con hổ kia nhận ra Mục Hách, nhưng bản thân Mục Hách thì hoàn toàn không nhớ nó. Trước đây khi còn chiếm lĩnh khu trung bộ, Mục Hách đã đuổi đi không biết bao nhiêu con hổ, không nhớ rõ cũng là chuyện bình thường.
“Ngươi thật sự ở đây sao…” Con hổ nọ lùi lại, thân mình rạp xuống, đuôi cụp hẳn xuống phía sau, trông đầy căng thẳng: “Những gì bọn chúng nói đều là thật…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT