Mục Hách đi theo sát bên cạnh Lục Sâm, khoảng cách giữa hai con không xa lắm. Ban đầu Mục Hách định dán sát vào Lục Sâm, nhưng tư thế đó quả thật không tiện cho lắm, nên sau khi bị Lục Sâm từ chối, con hổ Đông Bắc này liền vẫy đuôi, tự giác lùi về đi theo phía sau.
“Ca, vùng biên giới Tây Nam hay có những con hổ lang thang khác đến, thật sự quá nguy hiểm, không thích hợp để Lục Sâm ở đó đâu.” Mục Lạp đi bên cạnh Mục Hách, cẩn thận thăm dò: “Hay là để Lục Sâm làm thống soái ở vùng Tây Bắc, còn vùng Tây Nam giao cho ta...?”
“Hửm?” Mục Hách khẽ hừ một tiếng, ngay cả liếc mắt cũng không thèm liếc Mục Lạp lấy một cái.
“Để phần nguy hiểm lại cho ta, ta gánh được.” Mục Lạp nói.
Mục Hách liếc Mục Lạp một cái đầy nghi ngờ. Ban đầu nó nghĩ Mục Lạp có ý đồ riêng, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt trong veo không giấu giếm gì của Mục Lạp, nó lại cảm thấy có lẽ mình suy nghĩ hơi nhiều.
Đồng ý thì chắc chắn là không thể đồng ý rồi. Dù sao Mục Hách vẫn có chút tư tâm khi muốn sắp xếp cho Lục Sâm ở lại vùng Tây Nam này. Vùng Tây Bắc thì giáp với khu vực phía Bắc, nếu để Lục Sâm chiếm đóng vùng Tây Bắc, chẳng phải sẽ cho con hổ Đông Bắc không rõ lai lịch kia cơ hội ngày ngày chạy sang hay sao?
Hơn nữa, nó cũng nhìn ra được Lục Sâm có chút đặc biệt với con hổ Đông Bắc kia. Nếu không thể dập tắt cái cảm xúc đó, vậy thì trực tiếp ngăn cách bằng địa lý.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play