Lục Sâm chạy trốn một lúc thì trời đã tối hẳn, nhưng mùi máu trong không khí vẫn còn nồng nặc. Một vài con thú săn mồi khác cũng bị thu hút bởi mùi máu và kéo đến, nhưng khi nhìn thấy hai con hổ lớn ở đây, chúng lập tức quay đầu rời đi.
Không có con vật nào dám đối đầu với hai con hổ, bởi vì đó không phải là dũng cảm—mà là tự tìm đường chết.
Xuyên qua lùm cây, Lục Sâm nhìn thấy con hổ vẫn đang rửa móng ở suối, dường như sắp lên bờ.
Hắn thực sự rất muốn chạy, nhưng giọng điệu của con hổ kia khi nói chuyện ban nãy không giống như đang đùa. Sau khi cân nhắc kỹ, hắn quyết định nằm im.
Hắn ép sát bụng xuống đất, vết đau ban nãy đã biến mất, nhưng vì quá căng thẳng, đôi tai tròn trịa theo bản năng cụp xuống, cả cơ thể cũng khẽ co lại.
“Ngươi sợ ta lắm sao? Trước kia đâu có như vậy.”
Nhìn thấy bộ dạng này của Lục Sâm, Mục Hách lập tức nhớ đến chuyện trước đây hắn đã dùng vẻ mặt vô tội này để lừa nó, làm nó tức giận đến mức cái đuôi khẽ vung lên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play