Mặc dù Mục Lạp không muốn thừa nhận, nhưng cũng không thể không thừa nhận rằng mình đang cực kỳ căng thẳng khi chờ câu trả lời của Lục Sâm. Dù sao thì câu trả lời này liên quan trực tiếp đến việc nó có bị đánh hay không. Đối với Mục Lạp, cảm giác như có một thanh đao vô hình lơ lửng trên trán, có rơi xuống hay không hoàn toàn phụ thuộc vào một câu của Lục Sâm.
Nó khẽ ve vẩy đuôi, vừa dè dặt vừa lấy lòng nhìn về phía Lục Sâm.
Thấy vậy, Lục Sâm cố ý ngừng lại một chút, quả nhiên nhìn thấy lông sau lưng Mục Lạp dựng hết cả lên. Ngay lúc Mục Lạp định co người bỏ chạy, Lục Sâm mới lên tiếng nhẹ nhàng:
“Không đâu, nó nghe lời lắm.”
Mục Lạp phát ra một tiếng gầm khe khẽ đầy không cam lòng, nhưng khi bắt gặp ánh mắt lạnh lẽo của Mục Hách, tiếng gầm liền yếu dần, âm cuối kéo dài đầy xấu hổ.
Cuối cùng, hai tai của nó hơi cụp xuống — hổ ở dưới mái hiên, cũng phải cúi đầu.
Mục Hách cũng chẳng buồn làm gì Mục Lạp, chỉ cần đối phương không làm hại Lục Sâm, y cũng chẳng có hứng thú ra tay với nó. Vừa mới rời khỏi Lục Sâm một lúc, Mục Hách liền quay lại cọ nhẹ vào người cậu, Lục Sâm hỏi:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play