Nốt trong ngày mà được 40fl thì sẽ tặng thêm một chương để ăn mừng:3 cứ 10fl sẽ tặng kèm 1 chương và đạt mốc 50fl như ban đầu đề ra thì sẽ là 3 chương tặng kèm ( tính ra là 1 chương thường 1 chương kèm 10fl, 3 chương đạt đủ móc vậy tổng 5 chương trong 1 ngày rồi 😙), :3 cố lên.
Gần đến tháng 11, tuyết đã tích tụ rất dày. Dù là hổ Đông Bắc có quen với tuyết, nhưng di chuyển trong lớp tuyết dày vẫn làm giảm bớt chút linh hoạt. Dù vậy, chúng vẫn rất thích tuyết.
Lục Sâm đặc biệt thích lăn lộn trên nền tuyết, nhưng vì có Mục Hách ở bên cạnh, hơn nữa hắn còn đang giả vờ bị thương, nên không dám chơi quá lộ liễu. Thỉnh thoảng, hắn chỉ nhẹ nhàng giơ móng vuốt hất tuyết lên chơi, hoặc ngồi xổm xuống vẫy đuôi quét trên nền tuyết. Tuyết ở đây phủ một lớp dày nhưng không quá nặng, chỉ cần hất nhẹ đã có thể tung lên từng mảng lớn.
Trong khi Lục Sâm đang chơi đùa, Mục Hách thì đi tuần tra xung quanh. Thỉnh thoảng, nó dừng lại liếc nhìn Lục Sâm.
Sau khi ăn uống no nê, Lục Sâm bắt đầu lăn tuyết thành từng quả cầu. Dù móng vuốt to và không linh hoạt như tay người, nhưng ít ra nó chống lạnh tốt hơn nhiều. Nếu là bàn tay con người, có khi đã lạnh đến mức tê cóng, nhưng đối với hổ Đông Bắc với bộ lông dày, thì chẳng đáng gì.
Lục Sâm cẩn thận thu móng vuốt lại, dùng gan bàn chân vo tròn quả cầu tuyết. Càng lăn, quả cầu càng lớn. Sau đó, hắn lại đưa móng vuốt ra chỉnh sửa, làm cho quả cầu chắc chắn hơn, rồi bắt đầu nặn quả cầu tuyết nhỏ hơn.
Mục Hách sau khi tuần tra một vòng liền tò mò lại gần đống tuyết. Ban đầu nó đứng yên không động đậy. Đây không phải lần đầu tiên nó thấy Lục Sâm chơi thứ này, nhưng lần trước Lục Sâm chỉ nặn ra một quả cầu thô sơ rồi bị phá hỏng trong lúc săn mồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT