“Ý ngươi là Louis giết con gấu này, hơn nữa là cách đây vài ngày?” Lục Sâm không quá chắc chắn về chuyện này, chỉ có thể nghe Mục Hách phân tích. Nhưng hắn rất nghiêm túc học hỏi kỹ năng phán đoán này, bởi vì ở một góc độ nào đó, đây cũng là một kỹ năng sinh tồn vô cùng quan trọng.
“Đúng vậy.” Mục Hách khẽ đáp, cúi xuống ngửi mùi trên cơ thể con gấu. Thực ra, một con gấu nâu đã chết nhiều ngày sẽ có mùi rất khó chịu, nhưng đối với một con hổ Đông Bắc sống hoang dã quanh năm, điều này không phải là vấn đề. Ngoài mùi của Louis, Mục Hách còn nhận ra con gấu này chính là con mà nó từng truy đuổi.
“Là con gấu hôm trước ta đuổi theo, không ngờ lại chết ở đây.” Mục Hách vốn đã không có thiện cảm với con gấu này. Không chỉ vì nó là kẻ cạnh tranh lãnh thổ, mà quan trọng hơn, nó đã khiến Mục Hách bị phân tán sự chú ý, dẫn đến việc Lục Sâm bị thương. Chỉ riêng chuyện đó thôi cũng đủ để Mục Hách muốn giết nó.
Nghe Mục Hách nói vậy, Lục Sâm nghiêng đầu suy nghĩ, sau đó tò mò tiến lại gần. Phần đầu con gấu vẫn còn nguyên vẹn, nhưng trên người đã bị ăn mất một phần không nhỏ. Lớp da gấu bị xé rách và rơi vãi xung quanh.
“Louis mạnh thật.” Lục Sâm đi vòng quanh xác con gấu vài lần, càng nhìn càng cảm thấy kinh ngạc. Hắn nhớ lại bộ dạng lười biếng của Louis hôm trước, và bây giờ ngẫm lại, thậm chí còn hoài nghi liệu có phải khi đó Louis cố tình giả bộ yếu đuối hay không. Nếu không thì một con hổ có thể hạ gục cả một con gấu nâu làm sao lại dễ dàng đầu hàng bọn họ như vậy?
Hoặc có lẽ, hắn đã đánh giá quá thấp chiến lực của những con hổ Đông Bắc xung quanh mình.
“Louis đúng là rất mạnh.” Mục Hách đồng ý, nhưng vẻ mặt lại chẳng có chút e dè nào. Nó quay đầu nhìn Lục Sâm, ánh mắt kiêu ngạo: “Nhưng nó vẫn không mạnh bằng ta.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT