“Cứu mạng, cứu cứu với… Có ai không, cứu với, cứu với…”
Mục Lạp từ nằm nghiêng, lật qua nằm sấp, rồi đứng lên, cuối cùng lại nằm ngửa. Nó thay đổi tư thế không biết bao nhiêu lần, vừa làm vừa kêu cứu. Dù nó cũng biết kiểu kêu này chẳng có mấy tác dụng.
Là chúa tể rừng xanh – một con hổ Đông Bắc – dù nó có lãnh địa hay không, nó vẫn là một kẻ săn mồi vô cùng nguy hiểm đối với các loài khác. Một kẻ săn mồi mà rơi xuống hố thì ai lại đi cứu nó chứ?
Có con mồi nào lại đi cứu kẻ săn nó?
Còn đồng loại ư… Nếu thật sự có một con hổ khác đến, thì khả năng cao là hai con sẽ lao vào đánh nhau trước. Mỗi khi cô đơn như thế này, Mục Lạp lại nhớ đến Lục Sâm – con hổ Đông Bắc đặc biệt, chẳng giống bất kỳ con nào khác.
"Nếu Lục Sâm ở đây, chắc chắn hắn sẽ cứu ta…" Mục Lạp nằm dài dưới đất, nghịch móng vuốt mà thở dài. Nó nhớ về khoảng thời gian ở bên Lục Sâm. Mình đâu có tốt gì với hắn, nhưng đến khi gặp nguy hiểm, đối mặt với con gấu nâu, Lục Sâm lại liều mình dụ con gấu đi, thậm chí cùng nó lăn xuống sườn núi, để rồi rơi vào móng vuốt của Mục Hách.
Mỗi lần nhớ lại hôm đó, Mục Lạp đều cảm thấy buồn bực, hối hận vì đã không đối xử tốt với Lục Sâm hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT