Ban đầu, Lục Sâm tưởng rằng câu nói của Mục Lạp: "Mỗi lần bị đuổi giết, ta đều chạy trốn theo lối này." chỉ là lời nói đùa. Không ngờ đó lại là sự thật. Điều này khiến hắn vô cùng kinh ngạc. Làm gì có con hổ thông minh nào lại luôn chạy trốn theo cùng một đường? Chỉ cần chịu khó vòng xa một chút, sẽ không dễ dàng bị bắt như vậy.
“Xem ra, mỗi lần không phải Mục Lạp chạy trốn nhanh, mà là do ngươi không muốn đuổi theo.” Lục Sâm nói.
Mục Hách không phủ nhận lời hắn. Nó nhấc móng vuốt đi phía trước, quay đầu liếc nhìn Lục Sâm:
“Nó vẫn chưa đến mức khiến ta phải giết bằng mọi giá.”
Dù hổ thích sống đơn độc, tính tình hung dữ và hiếu chiến, nhưng giữa huynh đệ với nhau cũng hiếm khi ra tay tàn nhẫn.
Mục Hách không có ý định giết Mục Lạp, ít nhất là trước mắt vẫn vậy.
Lục Sâm không muốn đi theo Mục Hách. Dù sao thì đồng hành cùng một con hổ dữ cũng chẳng khác gì ôm một quả bom trong tay. Hắn vẫn thích đi một mình hơn. Nhưng lời Mục Hách nói khiến hắn do dự. Nếu đúng như Mục Hách nói, lãnh địa xung quanh đều đã bị chia cắt, thì trong thời gian ngắn, dù có đi đâu, hắn cũng sẽ vô tình xâm nhập lãnh địa của một con hổ khác.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play