Sau khi ăn cơm xong, Tam nương tử lại phái người đến gọi: "Lão phu nhân sau khi ăn xong không ngủ trưa, muốn tìm người trò chuyện giải buồn, nếu không các ngươi theo ta đi gặp lão phu nhân?" Mật Phượng Nương lập tức mừng rỡ: "Đa tạ Tam nương tử cất nhắc." Lão phu nhân Đỗ gia là người có cáo mệnh, có thể gặp được lão phu nhân một lát, trở về cùng xóm giềng khoác lác chẳng phải lại có thêm tư liệu sống mới?
Tam nương tử che miệng cười, dẫn cả nhà nàng đi gặp lão phu nhân.
Lão phu nhân ở trong phủ tại tòa viện lớn nhất, tôn quý nhất, Mật Phượng Nương từ khi bước vào sân của lão phu nhân thì miệng không khép lại được.
Chưa kể những thứ khác, trong sân của lão phu nhân lại còn nuôi cả chim công!
"Ngoan ngoãn long mà đông, cái thứ này ta chỉ mới ở ba tháng Kim Minh Trì khai khi, nhờ phúc của quan gia mới có thể thấy thoáng qua một lần chim công được nuôi trong ngự uyển của hoàng gia, ai ngờ lão phu nhân nơi này liền nuôi hai con?" Lại nhìn bộ lông đuôi mà kinh ngạc: "Bộ lông đuôi này đẹp quá, nhà người bình thường có một cọng cũng là đồ gia truyền, sao đến trong phủ lại tùy ý để chim công kéo lê đi khắp nơi, chẳng lẽ buổi tối còn phải tìm người trông giữ, nếu không bị trộm thì làm sao?" Chờ vào đến chính phòng, Mật Phượng Nương hai mắt nhìn không xuể, bình thường việc đánh nhau rèm che tiểu tỳ nữ đã quen mắt, nhưng lại kinh ngạc không thôi trước bức họa trên tường: "Nhà ai vẽ tranh mà lại dùng cả sa tanh lót nền?" Vừa nhìn tấm sa tanh vừa kinh ngạc cảm thán: "Nhà chúng ta, nếu mà có được một đoạn sa tanh như vậy nhất định phải trân trọng cất giữ, trong phủ lại chẳng hề để ý dùng để làm nền cho tranh chữ, vậy bức tranh này phải quý báu đến mức nào?" Nhìn thấy rèm hồng thạch lựu treo trước cửa phòng lão phu nhân, nhịn không được sờ soạng một phen: "Mẹ ơi, tùy tiện một viên đặt ở nhà nghèo là có thể làm đồ gia truyền, sao đến chỗ này lại treo ở trên cửa?" Khiến cho bọn nha hoàn cười khúc khích.
Diệp Trản cũng kỳ quái: Nương không phải người không biết đúng mực, vừa rồi ở chỗ Đỗ Tam nương tuy rằng thỉnh thoảng có kinh ngạc nhưng còn ứng đối thỏa đáng, sao đến chỗ lão phu nhân lại kinh ngạc cảm thán liên tục, cứ như là đang vào vườn hoa dạo chơi ngắm bảo vật?
Chờ vào đến hai lớp cửa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play